【soi kèo fc seoul】Ngóng mẹ
Mẹ ơi,soi kèo fc seoul con đã già rồi. Con ngồi nhớ mẹ khóc như trẻ con...
Đôi khi nhớ nhà, nhớ mẹ không biết phải làm gì, tôi lại cất lên câu ca đó, chỉ để nỗi nhớ bớt giày vò. Nhưng nỗi nhớ mẹ cứ dày thêm, cô đặc, tưởng như có thể chạm vào...
Tôi nhớ ngày thơ bé cùng anh chị em ngóng mẹ đi chợ về. Mẹ về, mang theo vài thức quà bánh đơn giản nhưng đối với những đứa trẻ nghèo thì thật tuyệt vời. Mẹ đội cái thúng trên đầu hoặc xách cái làn trên tay. Mẹ hạ thúng xuống, nào mớ rau, bìa đậu, con cá tép… và kia rồi, trong con mắt thèm khát của chúng tôi những tấm mía, ổi găng, quả nhót hiện ra.
Cũng có những ngày mẹ về với cái thúng không. Săm soi một hồi, lật lên mọi thứ, nhưng anh em tôi chỉ thấy cân muối trắng, mảnh dừa kho và miếng bì lợn ngả vàng, mớ rau sâu lỗ chỗ. Khi nhìn những ánh mắt cố tỏ ra không sao, nén tiếng thở dài của bầy con thơ dại, mẹ ứa nước mắt, quay đi lấy khăn chấm khẽ. Những ngày khó khăn, thức ăn còn xa xỉ, huống chi tấm bánh đồng quà. Mẹ lại trĩu lòng thương những đứa con hiểu chuyện.
Nhưng chúng tôi không chỉ ngóng mẹ đi chợ. Mà còn là những buổi mẹ đi làm mãi tối mịt chưa về. Nhiều hôm trăng đã lên cao, ruột gan chúng tôi như lửa đốt thì mới thấy bóng dáng mẹ nơi đầu ngõ. Tôi lại chạy ra thật nhanh, đỡ cho mẹ cái quang gánh còn lấm lem bùn đất, là cái xảo còn lại vài cây mạ không cấy hết và đôi khi là cái nón lá đã hứng bao mưa nắng trên bàn tay rã rời của mẹ.
Vào những ngày mưa bão, mẹ đi gặt, đi cấy mà cơn dông bất chợt ập về. Tiếng sấm, những tia chớp khô khốc rạch ngang bầu trời khiến chúng tôi không ngừng lo lắng. Mẹ đang trú mưa hay vẫn còng lưng cấy lúa trên đồng? Tôi cứ tưởng tượng ra bóng dáng bé nhỏ của mẹ lúi húi với từng khóm lúa xanh giữa cơn dông, mà sợ hãi đến mức chẳng thể làm gì, cứ đi vào rồi đi ra. Chưa bao giờ, nỗi ngóng mẹ lại cồn cào, cháy ruột gan như thế. Nhưng là chúng tôi lo nghĩ một cách dở hơi thế thôi. Bởi, lần nào mẹ cũng trở về an toàn. Mẹ mệt, rất mệt nhưng vẫn nở nụ cười để trấn an những đứa con thơ dại và ngốc nghếch. Thế đó, tôi đã tin vào mẹ như tin vào những điều kỳ diệu, tin vào phép nhiệm màu có thật giữa cuộc đời.
Nhưng một ngày, mẹ của tôi đã ra đi mãi. Mẹ đã không thể đợi tôi trở về. Không thể trấn an như lúc tôi còn thơ bé nữa. Đó là ngày tôi đi chấm thi mà ruột gan như có lửa. Điện thoại cách ly. Tôi chấm bài mà lòng không yên, như linh tính điều gì. Khi nhận tin rằng mẹ đi rồi, tôi đã điếng người mà không khóc được. Không, là mẹ đã ngóng tôi. Là mẹ đã mong được thấy tôi về lần cuối trước khi nhắm mắt...
Đêm nay, mưa vần vũ ngoài hiên vắng, nghe tiếng sấm xé toạc trời đêm, tôi lại nhớ đến ngày thơ ấu, những ngày ngóng mẹ về. Giờ, tôi đâu còn được ngóng mẹ như những ngày xưa ấy. Lại một mùa Vu lan. Nhưng Vu lan này, tôi cài hoa trắng. Vu lan ngóng mẹ về trong những cơn mơ…
(责任编辑:Nhận Định Bóng Đá)
- ·Lai Châu chú trọng nâng tầm chiến lược về nông nghiệp, nông thôn và nông dân
- ·Cách tra cứu số điện thoại Cảnh sát khu vực bằng Zalo
- ·Dòng Samsung Galaxy S25 sẽ không còn bản Plus?
- ·Hơn 50% doanh nghiệp logistic ứng dụng các hệ thống quản lý ERP
- ·Điều tra nguyên nhân tử vong của một nghi can trộm chó ở Bình Thuận
- ·Vì sao không nên vùi điện thoại vào gạo sau khi bị rơi xuống nước?
- ·Hướng dẫn chia sẻ mật Khẩu Wi
- ·Baseus đưa phụ kiện hút ‘dân chơi’ công nghệ ra Hà Nội
- ·Vợ chồng cô giáo ở Vĩnh Phúc sở hữu hơn 100 ‘sổ đỏ’
- ·FPT hợp tác với Nvidia hỗ trợ startup Việt
- ·Cao tốc không có làn dừng khẩn cấp, Ninh Bình đề xuất mở rộng lên 6 làn xe
- ·Hướng dẫn cài đặt sinh trắc học TPBank
- ·Người Việt tìm kiếm gì trên internet nửa năm đầu 2024?
- ·Video: Robot được ghép da thật lên mặt, càng ngày càng đáng sợ
- ·Viettel tăng trưởng 2 con số, nộp ngân sách 44,3 nghìn tỷ đồng
- ·Video: Robot được ghép da thật lên mặt, càng ngày càng đáng sợ
- ·Người Việt tìm kiếm gì trên internet nửa năm đầu 2024?
- ·Video: Robot được ghép da thật lên mặt, càng ngày càng đáng sợ
- ·Xuất cấp hơn 1.128 tấn gạo dự trữ quốc gia cho tỉnh Gia Lai dịp Tết Nguyên đán và giáp hạt
- ·Người Việt tìm kiếm gì trên internet nửa năm đầu 2024?