【bongfaso】Sự thật đằng sau danh hiệu
VHO - Bảo vật quốc gia là những hiện vật không chỉ có giá trị vật chất mà còn chứa đựng linh hồn văn hóa,ựthậtđằngsaudanhhiệbongfaso lịch sử của dân tộc. Chúng là minh chứng sống động cho sự giao thoa, phát triển của nền văn hóa qua các thời kỳ, mang trong mình thông điệp trường tồn của nghệ thuật và tín ngưỡng.
Tại Bình Định, nơi lưu giữ đến 13 pho tượng Chăm được công nhận là bảo vật quốc gia, mỗi pho tượng đều là một tuyệt tác, thể hiện đỉnh cao của nghệ thuật điêu khắc Champa. Tuy nhiên, ngoài một số bảo vật được bảo quản tại bảo tàng, nhiều pho tượng khác lại rơi vào tình trạng bị lãng quên hoặc đối xử thiếu tôn trọng.
Điển hình là tượng Shiva thế kỷ XV tại chùa Linh Sơn(xã Nhơn Hội, TP. Quy Nhơn) và hai tượng Hộ pháp thế kỷ XII-XIII tại chùa Nhạn Sơn ( xã Nhơn Hậu, thị xã An Nhơn), những minh chứng rõ rệt cho nghịch lý: danh hiệu “bảo vật quốc gia” chỉ tồn tại trên giấy, trong khi công tác bảo tồn thực tế bị bỏ ngỏ. Việc đặt các pho tượng này trong không gian thờ tự thiếu phù hợp, cùng với sự can thiệp tùy tiện từ tín ngưỡng dân gian, đã làm lu mờ giá trị lịch sử, nghệ thuật và triết lý mà chúng mang theo. Điều này đặt ra câu hỏi lớn: Làm thế nào để bảo vật quốc gia thực sự “sống” đúng nghĩa và phát huy giá trị trọn vẹn của mình?
1. Quá trình giao thoa văn hóa và vấn đề Việt hóa tín ngưỡng
Trong lịch sử, các pho tượng Shiva và Hộ pháp đã trải qua quá trình giao thoa văn hóa sâu sắc. Từ những biểu tượng tôn giáo linh thiêng của Champa, chúng dần trở thành một phần trong tín ngưỡng dân gian Việt. Người dân, với lòng thành kính, đã tô điểm, khoác áo, và biến các pho tượng thành hình ảnh gần gũi với đời sống tinh thần của mình.
Tuy nhiên, những lớp áo màu sắc sặc sỡ hay lớp sơn phết đơn giản dù xuất phát từ lòng tôn kính lại vô tình làm lu mờ giá trị nghệ thuật và ý nghĩa nguyên bản của bảo vật. Khi các pho tượng này được công nhận là bảo vật quốc gia, chúng không chỉ còn là biểu tượng tín ngưỡng của một cộng đồng địa phương mà đã trở thành di sản của cả dân tộc. Lúc này, trách nhiệm bảo tồn cần phải vượt ra khỏi tín ngưỡng dân gian, đòi hỏi sự can thiệp chuyên nghiệp và khoa học từ các cơ quan quản lý, những người hiểu biết chuyên sâu để đảm bảo các pho tượng giữ được giá trị nguyên bản về nghệ thuật, lịch sử và tôn giáo.
2. Thực trạng bảo tồn: Sự lãng quên và không gian thiếu phù hợp
Ý nghĩa chất liệu và vai trò không gian trưng bày
Mỗi pho tượng Chăm là một tác phẩm nghệ thuật được chế tác từ chất liệu đá tự nhiên, thường là đá sa thạch hoặc đá silic hạt mịn. Chất liệu này không chỉ mang lại độ bền vượt thời gian mà còn là tiếng nói biểu cảm ngôn ngữ, tinh tế của nghệ nhân Champa. Các chi tiết điêu khắc như chữ "Om" trên mũ tượng Shiva hay hình rắn Shesa, chuỗi hạt xoắn trên 2 tượng Hộ pháp đều mang ý nghĩa tôn giáo và triết lý sâu sắc, tượng trưng cho sự trường tồn, bảo hộ và tái sinh.
Tuy nhiên, hiện nay, những pho tượng này đang bị đặt trong không gian thờ tự lẫn lộn với các tượng Phật hiện đại, khiến giá trị của chúng bị che lấp. Tượng Shiva tại chùa Linh Sơn, vốn là biểu tượng cao quý của Ấn Độ giáo, lại bị đặt dưới một bệ thờ Phật, làm mất đi vai trò độc lập và ý nghĩa nguyên bản của nó. Thay vì tạo ra một không gian riêng để người xem có thể chiêm ngưỡng và hiểu được triết lý ẩn chứa trong từng đường nét điêu khắc, pho tượng lại bị hòa lẫn vào tín ngưỡng Phật giáo, tạo nên sự rối rắm và mờ nhạt giá trị gốc.
Tượng Hộ pháp: Di sản hay chỉ là “vật trang trí”?
Hai tượng Hộ pháp tại chùa Nhạn Sơn cũng không thoát khỏi tình trạng này. Lớp áo đỏ vàng sặc sỡ được khoác lên các pho tượng đã che khuất hoàn toàn những chi tiết điêu khắc tinh xảo, làm mất đi vẻ đẹp nguyên bản của nghệ thuật Tháp Mẫm. Điều này khiến người xem cảm thấy các pho tượng chỉ là "vật trang trí" hiện đại, không còn gợi lên sự tôn nghiêm và ý nghĩa lịch sử sâu sắc như ban đầu.
Giá trị của các pho tượng không nằm ở lớp áo bên ngoài mà chính ở chất liệu đá tự nhiên và nghệ thuật điêu khắc nguyên bản- nơi chứa đựng tài năng, triết lý và linh hồn của một thời đại.
3. Ai thực sự hiểu và xúc động trước bảo vật quốc gia?
Câu hỏi đặt ra là: Có bao nhiêu người đến chùa Linh Sơn hay Nhạn Sơn để thực sự hiểu và xúc động trước giá trị lịch sử, nghệ thuật của tượng Shiva và Hộ pháp? Thực tế, phần lớn người dân chỉ xem chúng như một phần trong không gian tín ngưỡng Phật giáo hiện đại. Việc thiếu không gian riêng biệt và sự chú thích rõ ràng khiến công chúng không thể cảm nhận được sự tinh tế trong từng chi tiết điêu khắc hay ý nghĩa triết lý sâu xa mà các pho tượng mang lại.
Không gian thờ tự hiện tại không chỉ không giúp tôn vinh bảo vật, mà còn làm chúng trở nên lạc lõng, mờ nhạt giữa những biểu tượng khác. Để bảo vật quốc gia thực sự "sống", chúng cần được đặt trong một không gian riêng biệt, tái hiện đúng bối cảnh văn hóa Champa, nơi người xem có thể thấu hiểu và tự hào về giá trị của chúng.
4. Làm thế nào để bảo vật quốc gia “sống” đúng nghĩa?
Việc bảo tồn các pho tượng cần bắt đầu từ việc loại bỏ những yếu tố tô vẽ và khoác áo không phù hợp. Việc trả lại diện mạo nguyên bản không chỉ là khôi phục vẻ đẹp của các pho tượng, mà còn tái hiện ý nghĩa lịch sử, nghệ thuật và tín ngưỡng mà chúng mang theo. Đồng thời, cần thiết lập những không gian trưng bày độc lập, trang trọng, với ánh sáng hài hòa và bảng thuyết minh rõ ràng, tái hiện bối cảnh văn hóa Champa. Một pho tượng đá tự nhiên không chỉ là một hiện vật trưng bày, mà phải được coi như một nguồn cảm hứng sống động, nơi bảo vật kể lại câu chuyện văn hóa của chính mình.
Bên cạnh đó, giáo dục cộng đồng và nâng cao nhận thức là điều không thể thiếu. Những buổi triển lãm, hội thảo chuyên đề về giá trị di sản của các pho tượng sẽ giúp công chúng, đặc biệt là thế hệ trẻ, hiểu rõ hơn về ý nghĩa và tầm quan trọng của việc bảo tồn. Qua đó, không chỉ khơi dậy niềm tự hào mà còn thúc đẩy trách nhiệm chung tay gìn giữ di sản văn hóa trong cộng đồng.
Tượng Shiva và hai tượng Hộ pháp tại Bình Định không chỉ là những pho tượng đá, mà còn là linh hồn của một nền văn hóa đã từng hưng thịnh. Tuy nhiên, nếu chúng tiếp tục bị đặt trong không gian tín ngưỡng rối rắm, bị tô vẽ và che lấp giá trị gốc, chúng sẽ dần trở thành những di sản “chết” trên danh nghĩa. Một bảo vật quốc gia chỉ thực sự "sống" khi nó không chỉ là biểu tượng của quá khứ, mà còn là nguồn cảm hứng kết nối các thế hệ trong dòng chảy văn hóa và lịch sử.
Hãy tự hỏi: “Liệu chúng ta có thể truyền lại trọn vẹn ý nghĩa của những bảo vật này cho thế hệ mai sau, hay chỉ để chúng trở thành những vật thể vô tri trong dòng chảy lịch sử?” Trách nhiệm ấy nằm ở chính chúng ta, hôm nay.
(责任编辑:Cúp C1)
- ·Lệ phí cấp mới giấy đăng ký và biển số xe bán tải tăng gấp 40 lần
- ·Prime Minister receives new Canadian, Qatar diplomats
- ·Việt Nam treasures relations with UAE: NA Chairwoman
- ·Chinese party official calls for deeper relations with VN
- ·Công điện của Thủ tướng về bảo đảm cung ứng xăng dầu cho thị trường trong nước
- ·High growth needed to manage public debt, PM tells voters
- ·NA chief arrives in UAE
- ·Int’l law key to East Sea dispute
- ·Dự báo GDP Việt Nam 2022 cao vượt dự kiến và khuyến nghị của chuyên gia
- ·VN, China Parties discuss corruption fight
- ·Sửa đổi biểu thuế xuất nhập nhẩu, kịp thời tháo gỡ khó khăn cho doanh nghiệp
- ·Defence Minister pledges to boost ties during meeting with Indian PM Modi
- ·Việt Nam, India bolster defence partnership
- ·PM urges vigilance by army to protect nation
- ·QR Code – xu hướng công nghệ trong cuộc chiến chống dịch Covid
- ·VN sets priorities for APEC 2017
- ·Party leader lauds scientists' proposals
- ·President calls for stronger Timor Leste relations
- ·Bộ tiêu chí và quy trình đánh giá, phân hạng sản phẩm Chương trình mỗi xã một sản phẩm
- ·Prevent asset losses during equitisation: PM