【trực tiếp bd hôm nay】Án oan 10 năm: Chuyện về một người đàn bà...
“Thằng Chung bị bắt tao sẽ đào hố chôn mình”
Những ngày này,ÁnoannămChuyệnvềmộtngườiđànbàtrực tiếp bd hôm nay ngôi nhà ông Chúc, bà Lành cũng đông người chẳng kém gì nhà ông Chấn. Ông Chúc đã bị bắt cùng với con trai để phục vụ quá trình điều tra, bà Lành cũng như người mất hồn. Đau khổ, dằn vặt và lo lắng về những lỗi lầm trong quá khứ.
“Tôi nghi thằng Chung là hung thủ khi nhìn thấy chậu quần áo của nó có màu máu. Tôi đã nói với ông Chúc điều đó. Nhưng suốt 10 năm trời tôi không dám nói với ai vì sợ chồng tôi giết chết”, bà kể.
Án oan 10 năm ảnh hưởng đến bà Phạm Thị Lành
Ông Lý Văn Chúc là người dân tộc Sán Chí, quê cũ ở thôn Nà Pán, xã Nhượng Bạn (huyện Lộc Bình, tỉnh Lạng Sơn). Khi bà vợ trước sinh cho ông được 4 đứa con thì bạo bệnh qua đời. Ông dắt díu thằng con út là Lý Nguyễn Chung về làng Me này sinh sống.
Ở đây, bố con ông gặp bà Nguyễn Thị Lành rồi nên duyên chồng vợ. Họ có với nhau thêm một đứa con chung nữa tên là Lý Văn Tuấn. Hai vợ chồng, hai đứa con, hai sào ruộng, dù cuộc sống còn bộn bề những khó khăn nhưng gia đình ông bà ít khi nghe điều tiếng này nọ. Bản thân bà Lành cũng thương thằng Chung như con đẻ của mình.
Cho đến cái đêm nạn nhân Nguyễn Thị Hoan bị giết 10 năm trước. Bà Lành còn nhớ rõ, đó là một đêm hè: “Lúc đó dì Hậu (em gái bà Lành và là thím của nạn nhân) hớt hải gọi tôi xuống nhờ trông nhà hộ để dì ấy chạy xuống nhà cô Hoan vì có người báo tin cô ấy bị người ta đâm chết rồi. Đêm muộn, dì Hậu trở về thất thểu kể về cái chết của cô Hoan nhưng tôi cũng chỉ ngồi nghe thế thôi chứ nào có biết người gây ra chuyện ấy lại là thằng Chung.
Cho dù đêm hôm đó, thằng Chung về nhà rất muộn, không ăn cơm tối mà đi tắm rồi lên giường nằm ngủ. Sáng sớm hôm sau, tôi dậy rửa mặt thì thấy chậu quần áo của Chung ngâm nước có màu hơi hồng giống như máu loang. Tôi đem chuyện ấy nói với ông Chúc. Ông ấy ngồi thừ ra một lúc rồi gọi thằng Chung dậy nói gì đó bằng tiếng dân tộc nên tôi không hiểu.
Tôi đi xuống nhà cô Hoan xem vụ án, đến lúc quay về nhà thì không thấy thằng Chung đâu nữa. Ông Chúc nói Chung đã về Lạng Sơn rồi. Vài ngày sau Chung về lấy đồ đạc và bảo đi Tây Nguyên làm ăn”.
Lạ một điều, Chung bỏ đi ngay sau cái chết của chị Hoan nhưng cả làng Me này, rồi thì cơ quan điều tra, công an chẳng ai mảy may nghi ngờ nó cả. Có lẽ, do thời điểm ấy Chung còn quá trẻ (sinh năm 1988). Cũng rất nhanh sau đó, vợ chồng bà Lành thấy người ta bắt ông Chấn đi tù, sém chút nữa xử tội chết thì mới biết là chỉ có ông bà nghĩ rằng thằng Chung giết người mà thôi.
Công an không biết, làng xóm không biết, nhưng cuộc sống trong gia đình bà Lành bắt đầu rơi vào cảnh địa ngục kể từ thời điểm ấy. Ông Chúc trước kia vốn dĩ hiền lành bỗng dưng thay đổi tính nết. Thường xuyên đe dọa bà Lành, thậm chí nhiều lần chỉ mặt: Mày có thích chết không?
“Ông ấy nhiều lần đe dọa tôi rằng, nếu mà nói chuyện thằng Chung với ai, nếu thằng Chung có mệnh hệ gì thì ông sẽ tự vẫn. Nhưng ông không cam chịu chết một mình. Ông sẽ giết tôi trước rồi sau đó tự mình thắt cổ. Ông cũng tự mình làm giấy chuyển nhượng nhà đất, tài sản sang cho đứa con trai chung của chúng tôi là Lý Văn Tuấn rồi mang gửi nhờ nhà bác Bình, anh trai bố tôi nhờ giữ hộ”, bà Lành kể thế.
Tình cảm vợ chồng vốn dĩ đang thuận hòa bỗng dưng phai nhạt, sợ hãi, đề phòng lẫn nhau. Mấy lần bà nghe được điện thoại ông Chúc điện cho thằng Chung dặn dò nó cứ yên tâm làm ăn chứ vụ việc kia đã có người ngồi tù thay cho nó rồi.
Cho đến khoảng thời gian đầu năm ngoái, ông Chúc không ít lần đòi thắt cổ chết khi thông tin về thằng Chung có dấu hiệu rò rỉ. Thậm chí ông còn tự mình đào hố sau vườn nhà và nói rằng đó là nơi ông nằm xuống sau khi chết. Cái hố ấy nay vẫn còn, dài độ hai mét, bốn phía thắp hương, cắm giấy trắng, nhìn nổi cả da gà.
Bà Lành bên chiếc hố mà ông Chúc đào để tự chôn mình
Đầu tháng 10 vừa rồi, khi có tin bà Chiến vợ ông Chấn đã điều tra ra thằng Chung là hung thủ thì bao nhiêu oán giận chất chứa bấy lâu ông Chúc đổ hết lên đầu bà Lành. Ông hằm hè, đay nghiến vợ rồi tự đốt đống rơm trước cửa nhà, gom quần áo bà Lành ra đốt sạch.
Thậm chí, khi bà chạy ra can ngăn ông còn thẳng tay xô vợ vào đống lửa đang cháy đùng đùng. Cũng may, nhờ bà Lành hô hoán nên làng xóm đến ứng cứu kịp thời. Từ đó, bà Lành ít khi dám về nhà mà thường xuyên ngủ nhờ nhà em gái. Bà phải viết đơn nhờ bên Viện kiểm sát cho đi lánh nạn một thời gian. Cho đến ngày ông Chúc bị bắt.
Sau khi gây án vẫn trở lại làng Me nhiều lần
Sợ hãi và đau khổ, rất nhiều lần bà Lành tự vấn mình rằng có nên nói ra hết mọi chuyện hay không? Chẳng lẽ cứ giấu trong lòng, mà chắc gì đã giấu được? Cho đến bây giờ, nhiều người vẫn nghĩ, manh mối quan trọng nhất của vụ án chính là ngày 24/12/2012.
Đó là cái ngày mà ông Nguyễn Văn Hiền (75 tuổi), bố của bà Lành đi đến nhà ông Chấn nói với bà Chiến: "Chị Chiến ơi, anh Chấn oan quá". Nhưng ít ai biết rằng, ông Hiền cũng chỉ là người nghe kể. Có lẽ, nếu bà Lành không vì uất ức, tủi hờn quá mà tâm sự hết mọi chuyện với bố đẻ của mình thì ông Nguyễn Thanh Chấn chưa chắc đã được giải oan.
“Đã có nhiều lúc tôi khuyên ông ấy gọi thằng Chung về đầu thú. Chung là con riêng nhưng thực lòng tôi rất thương nó. Nếu chết đi mà trắng án được cho nó vợ chồng tôi cũng có thể làm. Nó có tội thì phải chịu sự trừng phạt. Chúng tôi phải sống để còn lo lắng cho vợ con nó nữa.
Trong 10 năm trời, Chung vào Tây Nguyên, lấy vợ, sinh con bình thường. Thậm chí nhiều lần nó còn về làng Me này chơi như thể không có chuyện gì xẩy ra. Năm 2005, khi anh trai ruột Chung chết nó vẫn về Lạng Sơn chịu tang anh, sau đó về ở đây nhiều ngày. Năm 2011 nó cưới vợ ở Đắk Lắk đã sinh được một người con và vợ đang mang bầu sắp đẻ đứa thứ hai.
Nhiều lúc nghĩ đến nó rồi lại nghĩ đến anh Chấn. Người có tội thì sống bình thường, người không có tội lại bị tù oan. Dù rất đớn đau nhưng tôi không thể giữ được lời hứa với chồng, tôi tâm sự hết với bố đẻ của mình để hi vọng trong lòng bớt đi gánh nặng. Bây giờ sự việc đã rồi, tôi chỉ mong sao gia đình nạn nhân có thể tha thứ cho gia đình mà thôi”, bà Lành tâm sự.
Nhờ những thông tin từ câu chuyện của bà Lành, ông Hiền, bà Nguyễn Thị Chiến đã xâu chuỗi lại các sự việc, bỏ công tìm hiểu và xác định được hung thủ chính là Lý Nguyễn Chung.
Rồi đây, miệng lưỡi người đời có thể lại xoáy vào ngôi nhà vợ chồng bà Lành. 10 năm sống trong địa ngục rồi, họ cũng chỉ là nạn nhân mà thôi.
Khi biết tin em trai dính vào tội tày trời, người chị gái của Chung tên là Lý Thị Nghiến khóc suốt chặng đường từ Lạng Sơn về đến nhà bố đẻ tại thôn Me. Họ hàng nhà Chung ở Lộc Bình hết sức bàng hoàng khi nghe tin dữ. “Tôi không ngờ em tôi lại làm như vậy, nó rất hiền lành, sao nó lại dám làm thế…”, chị Nghiến nói. |
Theo Nông nghiệp Việt Nam
(责任编辑:La liga)
- ·Xe ô tô Mazda3 có thể bị văng bánh khi đang chạy thận trọng khi lưu thông
- ·Xã Đất Cuốc: Thực hiện tốt công tác phòng, chống dịch
- ·Tết cổ truyền qua góc nhìn hiện đại
- ·Phường Phú Lợi: Xử lý các trường hợp vi phạm trật tự đô thị
- ·Giá trị thương hiệu ngân hàng tăng vọt, VPBank lần đầu tiên lọt Top 300 toàn cầu
- ·Tuyên truyền pháp luật cho người ở trọ
- ·Tiền đề vững chắc
- ·Sức bật từ các công trình trọng điểm
- ·Hệ thống túi khí ô tô kiểu cũ tiềm ẩn nhiều nguy hiểm, tài xế cần làm gì?
- ·Chuẩn bị sơ kết hoạt động của HĐND các cấp
- ·Đóng tiền quản lý cho Ban Quản trị cư dân gặp rắc rối
- ·Lan tỏa phong trào “Dân vận khéo” trong lực lượng công an
- ·Hình thành 47 tuyến đường kiểu mẫu
- ·139 đội công nhân xung kích được thành lập
- ·Cẩn trọng khi mua thực phẩm bảo vệ sức khỏe RES
- ·Nâng cao ý thức, trách nhiệm cán bộ qua hai mô hình “Làm theo Bác”
- ·Cải cách hành chính để phát triển kinh tế
- ·SGS chứng nhận công trình xanh cho EcoLife Capitol và EcoHome Phúc Lợi
- ·Một cơ sở tự ý tăng giá khẩu trang gấp 8 lần giá niêm yết bị xử lý
- ·Việt Nam tái ứng cử Hội đồng Nhân quyền LHQ nhiệm kỳ 2026