【diễn biến chính nottingham forest gặp wolves】Cháu đưa miếng mít lên miệng, mẹ chồng tôi lườm cháy mặt
Nhà tôi có 3 chị em. Anh trai tôi đã lập gia đình và làm nhân viên ngân hàng ở gần nhà. Em gái tôi bộc lộ niềm đam mê với kinh doanh từ sớm.
Sau khi lập gia đình,áuđưamiếngmítlênmiệngmẹchồngtôilườmcháymặdiễn biến chính nottingham forest gặp wolves vợ chồng em ăn nên làm ra và trở nên giàu có. Em ấy thương tôi nhất nhà, lúc nào cũng bảo tôi sức khỏe yếu nên không làm ra được nhiều tiền của.
Hàng tháng, em gửi 9-10 triệu đồng vào tài khoản để vợ chồng tôi đỡ vất vả. Ngôi nhà 3 tầng chúng tôi xây năm ngoái cũng là tiền của em gái nhiều. Em gái nói cho vợ chồng tôi vay 300 triệu đồng nhưng tôi hiểu đó là một khoản nợ mà có khi em chẳng đòi. Em nói là cho vay để vợ chồng đỡ áy náy mà thôi. Vợ chồng tôi biết ơn em nhiều lắm.
Nhưng cuộc đời vốn chẳng ai biết trước được ngày mai sẽ ra sao. Khoảng 3 tháng trước, công ty vợ chồng em bị phá sản. Thông tin khiến cả nhà tôi bất ngờ. Vợ chồng em còn nợ người ta hàng chục tỷ đồng. Ngôi biệt thự của vợ chồng cũng phải bán để trả nợ, 2 đứa nhỏ gửi về quê cho vợ chồng tôi nuôi giúp.
Ngày em xảy ra chuyện, em gọi điện thông báo với tôi rồi chỉ nhờ tôi nuôi giúp 2 đứa nhỏ, tuyệt nhiên không đả động gì đến chuyện tiền nong hay nhờ vay giúp để có tiền trả nợ.
Từ trước đến nay, em tôi vẫn vậy, vẫn độc lập, tự chủ, chưa bao giờ nhờ vả gia đình về mặt kinh tế. Em nói vợ chồng em cố xoay để trả nợ, bán nhà cửa đi rồi ra ngoài thuê tạm. Hai vợ chồng khó khăn thế nào cũng được nhưng chỉ thương bọn nhỏ đang ăn sung mặc sướng phải ra đường thì tội quá.
Vợ chồng tôi trước giờ vẫn hòa thuận, chuyện gì của hai bên nội ngoại đều nói cho nhau hết. Tôi kể chuyện lại với chồng và anh cũng vui vẻ đón nhận các cháu. Hai cháu rất tự giác, chăm chỉ làm việc nhà, lại còn giúp tôi trông con.
Nhưng từ ngày các cháu về ở cùng, mẹ chồng tôi lần nào lên nhà chơi cũng nói ra nói vào. Dù rất khó chịu nhưng tôi không dám nói ra.
Một hôm, chồng tôi nói sẽ đi công tác ở tỉnh 2 tháng. Anh không yên tâm khi tôi ở nhà một mình với bọn trẻ nên nhờ mẹ chồng lên ở cùng.
Mẹ chồng lên ở lại thường xuyên sai vặt 2 cháu của tôi. Trong khi đó, đứa lớn con tôi học lớp 5, đứa nhỏ học lớp 1, 2 cháu đứa thì 10 tuổi, đứa 8 tuổi nhưng bà không sai con tôi việc gì.
Hai cháu tôi ngoan ngoãn, không dám nói gì, chỉ làm theo răm rắp. Có khi bà vừa sai việc, vừa nói xéo, chỉ trích bố mẹ các cháu là lừa đảo, ăn gian làm dối gì đó nên mới xảy chuyện. Bà trách móc như kiểu chúng về ăn bám làm khổ con trai bà.
Trẻ nhỏ vốn dễ tổn thương nhưng chúng không nói ra. Được thể, bà càng lấn tới. Trong bữa cơm, mỗi khi các cháu định gắp món gì là mẹ chồng tôi lại chặn lại và trách đã ở nhờ còn đòi ăn ngon. Tôi xót xa lắm nên từ sau đó tôi toàn chủ động gắp cho các cháu.
Có lần, bà hàng xóm sang chơi mang cho đĩa mít. Mẹ chồng tôi gọi cả con tôi và các cháu đến ăn. Nhưng khi cháu vừa đưa miếng mít lên miệng, mẹ chồng tôi lườm nguýt khiến con bé sợ hãi, đưa vội cho con tôi ăn rồi chạy đi chơi.
Tôi tức giận, nhưng vì có khách nên tôi đành nhịn. Một lúc sau, tôi nói thẳng với mẹ đừng tỏ thái độ ác ý, ghét bỏ các cháu nữa. Các cháu còn nhỏ, nào đã hiểu hết chuyện, mà cũng đâu có gây tội gì. Chúng cũng chẳng ăn nhờ gì cả, căn nhà này cũng có tiền của bố mẹ chúng xây dựng nên.
Mẹ chồng thấy tôi như vậy tỏ ra giận dỗi rồi bỏ về nhà. Chồng tôi gọi điện không thấy bà liền thắc mắc. Tôi kể hết mọi chuyện anh cũng chẳng trách tôi. Anh chỉ bảo để yên cửa nhà thì tôi nên xin lỗi bà và nói rằng vì con nóng tính quá.
Tôi làm theo ý anh nhưng mẹ chồng tôi như được nước làm tới. Bà bảo chỉ quay lại nhà tôi khi không thấy hai đứa nhỏ ấy nữa.
Tôi không thể nhịn thêm nên nói thẳng với chồng rằng anh về mà giải quyết. Tôi không thể bỏ cháu lúc khó khăn như vậy được. Lúc vợ chồng tôi khó thì em gái chẳng tính toán thiệt hơn để giúp vậy mà bây giờ chẳng lẽ lại đuổi con của em đi?
Tôi vẫn quyết định sẽ giữ 2 cháu lại ít nhất là trong thời gian vợ chồng em tôi ổn định cuộc sống, còn chuyện mẹ chồng thì tôi sẽ chờ chồng về nói chuyện lại với bà, chứ bây giờ tôi cũng không biết phải làm sao?
Độc giả giấu tên
Lương 30 triệu, cho cháu họ vài trăm mỗi lần về quê, cô gái bị nói ích kỷ
Tôi bị bác ruột nói là ích kỷ, khi con gái bác, tức chị họ tôi vất vả, nợ nần, nhưng mỗi lần về quê tôi cũng chỉ cho các cháu vài trăm nghìn và quà bánh.(责任编辑:Nhận Định Bóng Đá)
- ·Từ rau rừng hoang đến 'mỏ vàng' trên đất Lộc Giang
- ·Phát huy “kho báu” di sản trong giáo dục truyền thống và phát triển kinh tế
- ·Phát huy vai trò của bảo hộ bản quyền trong phát triển công nghiệp văn hoá
- ·Chủ tịch nước và Thủ tướng Singapore thống nhất cao phương hướng cho quan hệ hai nước
- ·Chiếc barie nửa chừng và những công bộc nửa vời
- ·Tăng cường quản lý, phát huy giá trị di tích lịch sử
- ·Sẽ có nhiều hoạt động hưởng ứng Ngày pháp luật
- ·Phân rõ trách nhiệm về thẩm định cấp phép kinh doanh karaoke, vũ trường
- ·Đoàn công tác của tỉnh Long An thăm và làm việc tại Nhật Bản
- ·Đạo luật mang đậm tính nhân văn
- ·Bị từ chối khéo nhưng vẫn nuôi hy vọng
- ·Di tích Thái Miếu, Đại Nội Huế sẽ được trùng tu như thế nào?
- ·Thủ tướng chủ trì hội nghị lắng nghe ý kiến của doanh nghiệp FDI
- ·Phát hiện trường hợp bán mật ong giả
- ·Thanh niên chăm sóc các công trình ghi công liệt sĩ
- ·Hiệu quả từ công tác hòa giải tại tòa
- ·Phát động cuộc thi viết chính luận về bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng lần thứ 2
- ·Phó Thủ tướng: Công khai, minh bạch chuyến bay đón người Việt từ Ukraine
- ·Xót xa vợ chồng mù nuôi con bệnh tật
- ·Khen thưởng các nghệ nhân có nhiều đóng góp trong trùng tu điện Thái Hòa