【kết quả cremonese】Người mẹ già nuôi con bệnh hiểm nghèo
Ở cái tuổi 71,ườimẹgiànuôiconbệnhhiểmnghèkết quả cremonese cái tuổi “xưa nay hiếm” đáng lẽ người mẹ già ấyđã được thanh thản vui vầy cùng con cháu. Thế nhưng hàng ngày cụ vẫn phải cặm cụiđạp chiếc xe đạp cọc cạch đi lượm mủ đất bán để lấy tiền nuôi người con trai hơn40 tuổi bị mù, mắc bệnh tiểu đường. Đó là hoàn cảnh của cụ Lại Thị Phơi, ngụ tổ2, ấp Đồng Tâm, xã Tam Lập, huyện Phú Giáo.
Mặc dù đã hẹn trước, nhưng khi chúng tôi đến thì cụ vẫn đangđi mót mủ đất trong lô cao su. Biết chúng tôi đến để viết về hoàn cảnh của cụ,một người hàng xóm cùng cháu ngoại cụ vội vàng chạy đi tìm cụ. Chờ đợi khoảng30 phút sau, chúng tôi thấy đi theo sau người hàng xóm là một cụ già nhỏ thó,trên chiếc xe đạp cà tàng phía trước treo một chiếc túi hai quai, phía sau xeràng một chiếc bao khoảng chừng 3 - 4kg mủ đất. Vội vàng dựng chiếc xe cà tàngvào gốc cây và quệt những giọt mồ hôi đang chảy trên khuôn mặt nhăn nheo cụ nói“do chờ các cô, các chú lâu quá, nên tôi tranh thủ đi mót ít mủ đất về để bán,biết các cô chú đến nên tôi chỉ mót loanh quanh gần đây để khi cần hàng xóm,con cháu tìm cũng tiện. Chứ mọi khi tôi đi cách xa cả chục cây số. Đi xa như vậyđể kiếm những lô nhiều mủ đất mới mong có tiền lo cho nó”. Dứt lời, cụ đưachúng tôi vào một túp lều lụp xụp khoảng chừng 9m2 mà cụ gọi là cái nhà đượcquây bằng những tấm bạt, rồi cụ chỉ tay vào anh con trai đang nằm trên chiếcvõng giữa mùi hôi nồng nặc trong căn lều giữa cái nắng chiều gay gắt. Đó là anhTrần Văn Trung, con trai lớn của cụ Phơi, anh Trung năm nay 43 tuổi hiện đang mắcbệnh tiểu đường mà theo cụ cho biết đã ở giai đoạn nặng (độ 3) và bị mù cả haimắt. Rưng rưng dòng nước mắt cụ nói về đứa con của mình với một nỗi khát khao.Cụ nói, tôi chỉ cầu mong trời phật cho mình sức khỏe còn kiếm được đồng tiền mànuôi nó qua ngày. Nó là con trai lớn trong nhà, còn một đứa em gái và một đứaem trai; do tụi nó đứa nào cũng nghèo nên chẳng giúp được gì cho mẹ với anh.Lúc trước thằng Trung nó còn mạnh thì mẹ con mướn nhà ở lắt lây, sau này khi bệnhtiểu đường của nó chuyển qua giai đoạn nặng nó đi lại khó khăn hơn, tiền cũngkhông có nên mẹ con đành dọn về đây dựng một túp lều trên một phần đất của đứacon rể và một phần đất của hàng xóm cho ở nhờ. Hàng ngày tôi đi mót mủ đất, thờiđiểm giá mủ cao thì mỗi ngày được từ 20.000 - 25.000 đồng, còn hiện nay thì chỉkhoảng 15.000 đồng là quý lắm.
Cụ Lại Thị Phơivà con trai, anh Trần Văn Trung trong túp lều ở đậu
Khó khăn lại càng khó khăn hơn, khi năm 2010 anh Trung bị biếnchứng mù cả hai mắt. Theo anh kể nghe một người bạn mách nước muốn trị khỏi bệnhtiểu đường chỉ cần bắt con cóc rồi lấy hạt cau giã ra và nướng lên ăn cùng vớicóc sẽ khỏi. Nghe lời mách nước anh Trung làm theo và anh đã mù hoàn toàn đôi mắt.Từ đó đến nay cuộc sống của anh hoàn toàn phụ thuộc vào người mẹ già. Từ tiền ăn,uống hàng ngày cho đến tiền đi bệnh viện điều trị căn bệnh tiểu đường quái ác đềuphụ thuộc vào nguồn thu nhập chính là mấy trăm ngàn tiền trợ cấp người cao tuổicủa cụ Phơi cùng những ngày công mót mủ đất của cụ. Cụ Phơi cho biết mặc dù hiệnnay cụ được cấp thẻ bảo hiểm y tế nhưng số tiền chi phí đi lại, ăn uống và cảthuốc thang không có trong danh mục cấp phát cũng là một khoản tiền khá lớn. Cứkhoảng 10 ngày cụ lại phải đưa anh Trung đi bệnh viện điều trị bệnh khoảng 3 tuầnrồi lại về, cứ như vậy suốt mấy năm nay. Lặng nhìn đứa con đau bệnh nằm trênchiếc võng, cụ xót xa: Tôi khổ thế nào cũng chịu được, chỉ mong nó bình phục, mạnhtrở lại. Không biết lỡ một ngày nào đó tôi kiệt sức thì nó ra sao đây. Cũng mayvừa qua nó vừa được mổ mắt miễn phí, nên hiện nay một mắt nó cũng đã nhìn thấy đường,còn lại một mắt nữa tôi đang chờ mong có đợt nào đó xin cho nó đi mổ tiếp. Dùsao nó nhìn thấy đường và đi lại được, tôi không còn phải lo cho nó tất cả mọiviệc thì cũng đỡ phần nào. Giờ chỉ có căn bệnh tiểu đường của nó nữa...
Chia tay cụ Lại Thị Phơi, chúng tôi vẫn còn đọng lại hình ảnhngười mẹ già nhỏ thó đầu đội nón mê, tay dắt chiếc xe đạp cà tàng, phía trướcchiếc túi, phía sau chiếc bao, khuôn mặt gầy gò khắc khổ, lúi cúi lượm những miếngmủ đất; hay ngồi trong căn lều lụp xụp cùng với người con trai bệnh đau vớimong ước giản dị là “tui chỉ mong sao tôi khỏe mạnh để làm kiếm tiền nuôi nó”.Một ước mong giản dị của một người mẹ đã ngoài 70 nhưng vẫn hàng ngày lặn lộivào lô cao su để nhặt từng miếng mủ đất.
HOÀI PHƯƠNG
(责任编辑:Cúp C1)
- ·Ca nhiễm Covid
- ·Ngày 21/9, chính thức đưa vào khai thác cao tốc Nội Bài
- ·ASEAN Cup và những áp lực với bóng đá Việt Nam
- ·Thừa Thiên Huế: Đảm bảo thị trường xăng dầu, không có tình trạng găm hàng
- ·Thúc đẩy phục hồi tăng trưởng kinh tế những tháng cuối năm, tạo thêm nguồn thu cho ngân sách
- ·Phát điện tổ máy số 2 thủy điện Sông Bung 4
- ·Lâm Đồng: Lở đất tiếp tục ảnh hưởng đến đời sống hàng chục hộ dân
- ·Trả thù lao cho người làm chứng, người phiên dịch trong tố tụng
- ·Nghị quyết phiên họp Chính phủ thường kỳ tháng 10 năm 2023
- ·Bóng đá nữ Việt Nam định hướng gì cho tương lai ?
- ·Yêu cầu ngăn chặn, xử lý dứt điểm tình trạng xe quá tải gây hư hỏng đê
- ·Bước đầu nhận định nguyên nhân phát sinh Covid
- ·Vì sao 3 năm qua không có giải taekwondo cấp tỉnh được tổ chức ?
- ·Chi trả đầy đủ, kịp thời cho người hưởng lương hưu, trợ cấp BHXH trong thời gian dịch Covid
- ·Cảnh báo giả mạo app của Chính phủ, Tổng cục Thuế nhằm lấy cắp thông tin cá nhân
- ·Tham mưu rà soát, bổ sung quy hoạch Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII
- ·Vụ MH17: Gia đình các nạn nhân người Đức khởi kiện Chính phủ Ukraine
- ·Trung Quốc: Nổ xưởng làm pháo hoa trái phép, 6 người thương vong tại Quý Châu
- ·Thông báo khẩn của Bộ Y tế: Thêm 3 chuyến bay có nguy cơ lây lan Covid
- ·Những phụ nữ tận tình trong khu cách ly Covid