【kq al nasr】Cuốn tự truyện Màu của hy vọng
Mới đây,ốntựtruyệnMagraveucủahyvọkq al nasr anh Đỗ Hà Cừ đã phát hành cuốn sách “Màu của hy vọng” với tâm nguyện dùng số tiền thu được từ 1.000 cuốn sách in lần đầu gây quỹ xây dựng các tủ sách cộng đồng do người khuyết tật quản lý. Anh cũng như rất nhiều người trên đất nước Việt Nam đã phải ẩn mình trong một hình hài như thế, bởi di chứng của chất độc da cam (bố của anh chiến đấu tại mặt trận Quảng Trị - nơi Mỹ thả xuống một khối lượng chất độc dioxin khổng lồ).
Đỗ Hà Cừ (ngồi xe lăn) - người sáng lập Câu lạc hộ Không gian đọc Hy vọng tại tỉnh Thái Bình
Một người không tự chủ được sinh hoạt cá nhân, chỉ được học lớp nhà trẻ, không thể cầm cuốn sách như người bình thường, lại có thể thành lập một không gian đọc miễn phí cho cộng đồng, kêu gọi hỗ trợ để thành lập rất nhiều không gian đọc do người khuyết tật quản lý và giờ là tác giả của cuốn tự truyện dày gần 400 trang. Đây chính là câu trả lời mà Đỗ Hà Cừ dành cho sự “thách đố” của ông trời.
“Màu của hy vọng” được kể theo tuyến tính thời gian, từ lúc bố mẹ Đỗ Hà Cừ yêu nhau, lấy nhau, sinh con, cho tới lúc phát hiện ra con mình không bình thường, bắt đầu hành trình dài đằng đẵng gia đình đưa Cừ đi chữa trị khắp nơi, từ Tây y tới Đông y, với những đớn đau dai dẳng trên cơ thể người con và trong trái tim người mẹ:
Màu của Hy vọng - cuốn tự truyện của một chàng trai khuyết tật luôn ngập tràn hy vọng sống
Nhưng hãi hùng nhất là cấy chỉ! Các bác sĩ dùng một cây kim thật to rỗng, trong có một sợi chỉ bằng gì thì tôi cũng không rõ, chắc nó được làm bằng một chất hóa học nào đó, khi cấy chỉ vào huyệt thì tôi phải nghỉ châm cứu một tuần. Một tuần sao dài đến thế, cái chỉ kích thích huyệt của cơ thể tôi đau đớn khó chịu vô cùng. Đứa bé là tôi khi đó khóc nhiều lắm, mẹ phải bế suốt ngày đêm. Mẹ mệt rã rời…
Bây giờ nghe mẹ kể lại tôi vẫn hoảng sợ sởn gai ốc.
- Mẹ ơi, có lúc nào mẹ nghĩ là... mẹ sẽ không ôm con vào lòng nữa?
(Chương 3 - Những năm tháng nằm viện)
Tự tử không thành, Cừ đã tiếp tục sống với khát vọng được học hành, được đi thật xa, ra khỏi bốn bức tường và người đã chắp cánh ước mơ cho anh cũng chính là mẹ.
Em biết chữ, bắt đầu đòi mẹ thuê truyện tranh về đọc. Thấy em đọc được truyện, tôi mê lắm. Những ngày nghỉ, những lúc rảnh rỗi, tôi bắt mẹ đọc truyện tranh cho tôi nghe. Không chỉ đọc truyện hay đọc sách, mẹ còn đọc cả thơ cho tôi nghe nữa. Mẹ tôi đọc thơ rất hay, mẹ thuộc nhiều thơ lắm! Những bài thơ xuân và nhiều bài thơ của các nhà thơ khác, những bài thơ trong sách trích giảng văn học hồi học cấp ba mẹ cũng thuộc hết. Tôi ngưỡng mộ mẹ về điều đó. Tôi bắt đầu muốn học thuộc như mẹ. Tôi chưa biết chữ, tôi bắt mẹ đọc từng câu một, tôi đọc theo mỗi ngày mấy câu, dần dần thuộc cả bài. Tôi ghi nhớ trong đầu, nằm ở nhà buồn quá, tôi cũng nhẩm và thuộc làu từng câu, từng bài một như mẹ. Xem tivi tôi thấy nhiều người tàn tật vẫn học được chữ. Kể cả người mù họ còn học được chữ thì tại sao mình còn đôi mắt lại không thể học được. Tôi thầm thì điều này với mẹ, lúc đầu mẹ chưa nghĩ ra cách nào để tôi học được. Vì thương con, lòng quyết tâm của con, mẹ ngày đêm tìm mọi cách để con học. Điều rất may là mẹ đã cho tôi thuộc nhiều bài thơ, rồi mẹ nghĩ ra một cách dạy chữ bằng thơ cho tôi.
(Chương 8 - Tôi học chữ)
Không chỉ quyết tâm dạy chữ theo ý nguyện của con, người mẹ còn quyết tâm thực hiện rất nhiều ý nguyện khác của Cừ, dù có rất nhiều rào cản. Nhờ sự quyết tâm của mẹ mà Cừ có thật nhiều sách để đọc, có xe lăn để đi, có máy tính để làm thơ và vào facebook, zalo, lập trang cá nhân, trò chuyện với bạn bè khắp nơi.
Được lên không gian mạng “nhìn ngắm” thế giới, Cừ bắt đầu viết lên những ước nguyện của mình. Lực hấp dẫn đã chứng minh sự tồn tại của nó bằng việc đáp ứng các mong ước của Đỗ Hà Cừ. Cừ ước được đi xem đá bóng, có người đưa xe về mời gia đình Cừ đi xem đá bóng. Ước có thật nhiều sách để tự đọc, tự học, rồi có người tới giúp Cừ làm hẳn một tủ sách với số sách ủng hộ ban đầu là gần 3.000 cuốn cho cộng đồng tới mượn miễn phí. Ước cho mình xong rồi ước cho người, Cừ ước thành lập tủ sách cho những người khuyết tật khác cũng có một việc để làm, để thấy sự tồn tại của mình có ý nghĩa. Các tủ sách cộng đồng do người khuyết tật quản lý lần lượt hình thành nhờ những lời kêu gọi của Cừ trên không gian mạng.
Hiện tại cuốn tự truyện Màu của hy vọng đã được tái bản lần thứ 2 và đang được rất nhiều độc giả đón nhận để tiếp thêm niềm hy vọng sống cho chàng trai đặc biệt này.
(责任编辑:Cúp C2)
- ·Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc: Công nghệ là yếu tố nội sinh quan trọng của tăng trưởng
- ·4 đơn vị hoàn thành thu thuế môn bài
- ·Nhiều mặt hàng xuất khẩu sang Nhật Bản giảm
- ·Nhiều thách thức cho khu vực I
- ·Hà Nội đặt mục tiêu 90% người tham gia bảo hiểm xã hội năm 2019
- ·Người nuôi cá lóc lãi 8
- ·Xây nhà cho ong
- ·6 ngày, tổn thất hơn 6,1 tấn cá tra
- ·10 năm vận động Người Việt Nam ưu tiên dùng hàng Việt Nam: Phát huy nguồn nội lực to lớn trong nước
- ·Chính phủ lý giải về việc tăng giá điện thêm 8,36%
- ·Nhận định bóng đá World Cup 2018 trận đấu Bồ Đào Nha vs Tây Ban Nha
- ·Vào mùa trái cây chính vụ
- ·Truy xuất nguồn gốc cà phê qua mã số vùng trồng
- ·Hóa đơn điện tăng cao: Tăng giá điện có phải là nguyên nhân chính?
- ·Tổng thống Venezuela bị ám sát hụt: Bắt giữ 6 người liên quan
- ·Gừng tươi tăng giá đột biến
- ·Gừng giống giá cao
- ·EVNNPC: Sản lượng điện tiêu dùng tháng 4 tăng gần gấp đôi quý I
- ·Đề nghị sớm có chính sách giảm thuế nhập khẩu thịt lợn
- ·Ngành ngân hàng nỗ lực phối hợp đẩy lùi tín dụng đen