【ket qua h2 duc】Xin đồng đội cứu người cựu binh nhiễm chất độc da cam, con thần kinh
- Người cựu binh đáng thương ấy tên là Nguyễn Trung Nguyên (Sinh năm 1954,đồngđộicứungườicựubinhnhiễmchấtđộcdacamconthầket qua h2 duc trú tại thôn Lộc Ân, xã Phú Lộc, huyện Nho Quan, tỉnh Ninh Bình).
Năm 1972, khi vừa tròn 18 tuổi, nghe theo tiếng gọi của Tổ quốc, như nhiều thanh niên đồng trang lứa khác, chú Nguyên đi bộ đội, đầu quân cho Trung đoàn 600. Đến năm 1975, chú tiếp tục hành trình vào miền Nam làm bảo vệ tại TW Cục (bổ sung cho trung đoàn 180 tại Đà Lạt)
Đến 1979, do sức khỏe yếu nên chú Nguyên xuất ngũ về lại địa phương. Chàng thanh niên Nguyễn Trung Nguyên khi ấy se duyên cùng cô gái Nguyễn Thị Huệ đẹp người đẹp nết cùng xã.
Chú Nguyên hiện phải nằm liệt trên giường, mọi sinh hoạt hằng ngày đều nhờ một tay cô Huệ chăm sóc |
Gia đình chú Nguyên, cô Huệ sinh được 4 người con. Không may mắn cho người chị cả sinh năm 1979, tên là Nguyễn Thị Ngần bị ảnh hưởng chất độc da cam từ người bố nên không bình thường, có vấn đề về thần kinh. Vậy là suốt từ khi sinh ra cho đến nay, chị Ngần cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, giờ đã 36 tuổi nhưng mọi sinh hoạt hằng ngày đều phải nhờ một tay người mẹ già chăm sóc.
Còn người cựu binh Nguyễn Trung Nguyên giờ cũng phải nằm một chỗ, tay chân chẳng thể cử động được vì mắc nhiều bệnh cùng lúc…
Bệnh án của Bệnh viện Bạch Mai đề tháng 10/2009 ghi rõ: Bệnh nhân Nguyễn Trung Nguyên bị nhiễm chất độc da cam, tai biến mạch máu não, u tủy cổ.
Bắt đầu từ năm 2008, chú Nguyên mắc chứng run tay chân, không cầm nắm được bất cứ vật gì. Gia đình đưa chú ra Bệnh viện tỉnh thăm khám thì các bác sĩ chẩn đoán chú mắc bệnh thần kinh, chữa trị một thời gian mà không thuyên giảm.
Chừng một tháng sau đó, chú Nguyên yếu hai chân, đi lại khó khăn phải nằm liệt một chỗ. Sau một tuần, chú tiếp tục yếu hai tay, không sốt không co giật nhưng nói không thành tiếng, mọi sinh hoạt từ ăn ngủ đến vệ sinh cá nhân đều phải nhờ người nhà chăm sóc.
Được lời khuyên của các bác sĩ, gia đình đưa chú Nguyên ra Bệnh viện Bạch Mai thăm khám thì nhận được hung tin: Chú Nguyên bị u tủy cổ, nhiễm chất độc da cam. Cô Huệ, vợ chú Nguyên nhớ lại: Năm đó, gia đình nghèo quá, phải gom góp vay mượn tiền của anh em họ hàng mới có được hơn chục triệu đưa chú ra Hà Nội. Nhưng lần đó, Bệnh viện Bạch Mai làm giấy chuyển viện lên Bệnh viện Việt Đức, các bác sỹ cũng hẹn lịch mổ mà gia đình không thể phẫu thuật, phần cũng vì may rủi tỉ lệ 50 – 50, phần cũng vì giờ mà đồng ý phẫu thuật thì cũng chẳng biết lấy tiền ở đâu.
Chị Nguyễn Thị Ngần - con gái cả của chú Nguyên mắc chứng thần kinh do di chứng của chất độc da cam |
Hoàn cảnh gia đình, khó khăn, nhà neo người, chỗ dựa vững chắc mất đi nên con cái gia đình chú Nguyên cô Huệ cứ như ngọn đèn leo lét trước gió. Cũng may cô Huệ đảm đang, tháo vát, thay chồng chăm con chăm cháu. Ngoài chị Ngần con cả mắc bệnh thần kinh, hai chị khác cũng đã có gia đình riêng. Anh trai út của cô chú cũng mới có gia đình riêng, tuy nghèo nhưng rất chăm chỉ làm lụng.
Kinh tế hiện tại của gia đình chỉ trông vào vài sào ruộng, cũng chẳng chăn nuôi được thêm thì cô Huệ cả ngày chỉ quanh quẩn cơm nước, chăm sóc cho chú Nguyên và cô con gái.
Bà con chòm xóm ở Lộc Ân biết hoàn cảnh gia đình chú Nguyên nên rất thương, thôi thì không có của thì họ góp công. Gia đình có công to việc nhỏ, họ đều sang giúp đỡ. Bác Vui, hàng xóm nhà chú Nguyên cầm tay phóng viên, run run nói: Ông Nguyên tốt lắm cô à, ông ấy làm trưởng thôn Lộc Ân này suốt 9 năm, giúp nhân dân chúng tôi đắp được bao nhiêu con đường đi làm đồng. Tôi còn nhớ những năm 1990, thôn này nghèo lắm, đường sá lầy lội, ruộng đồng bỏ hoang khá nhiều. Ông Nguyên làm trưởng thôn, được nhân dân tin yêu, kêu gọi nhân dân đồng lòng góp sức làm nông thôn mới, chúng tôi phấn khởi lắm!
Mong lắm, những tấm lòng thơm của báo VietNamNet, những người đồng đội cũ của chú Nguyên chung sức, cứu giúp gia đình chú Nguyên cô Huệ…