【kết quả giải argentina】Những năm tháng không quên
“Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn”. Đấy là lời một bài hát sến sẩm,ữngnăkết quả giải argentina nhão nhoét như cái băng cát-xét rè mà tôi được nghe lần đầu vào mùa Hè năm ấy. Đã hơn ba mươi mùa phượng vĩ đi qua, nhưng tôi vẫn nhớ những đôi mắt đỏ hoe của đám con gái và hình ảnh cậu lớp trưởng gầy đen như quỷ đói, mượn được của ông chú cái cát-xét cổ lỗ ngồi chồm hổm trên ghế thò ngón tay ngoáy ổ băng để chuốt lại những đoạn băng rối rồi tua đi tua lại cái bài hát nhão nhoét đó. Đám con trai tỏ vẻ cứng cỏi hơn, không đỏ mắt nhưng cũng mỗi đứa một góc bàn ngồi ngẩn ngơ nhìn ra khoảng sân mênh mông trước mặt. Nắng ngập sân trường. Tiếng ve não nề trên những tán bàng già càng làm cho không khí những buổi học cuối cùng thêm sầu não.
Lớp chỉ có hai mươi ba đứa và chúng tôi đều lớn lên từ những miền quê nghèo khó. Gom vào một lớp, ăn ở cùng nhau trong mấy căn phòng chật chội và ẩm thấp nên thấy bình đẳng và thân thiết với nhau. Những bữa sáng của chúng tôi thường chỉ là khúc sắn luộc hay củ khoai lang, bát ngô bung, sang hơn thì nắm xôi đậu. Nhưng đâu phải bữa sáng nào cũng có. Thực ra trong lớp cũng có vài bạn là con nhà giáo nên nhìn có vẻ sáng sủa hơn, nhưng cũng chỉ hơn được cái bút máy Kim tinh, cái cặp sách giả da hay manh quần tấm áo. Đứa nào sang hơn nữa thì có cái xe đạp cà tàng. Nghèo như nhau nên tình cảm càng thêm khăng khít.
Ba năm trung học trôi vèo qua, nhanh đến ngỡ ngàng. Đã nói rồi, học trò thời nào cũng thế, cũng lãng mạn, thơ ngây và dại dột. Chúng tôi cũng có những mối tình học trò vụng dại, nhưng so với đám cháu con bây giờ, thuở ấy chúng tôi vụng dại hơn rất nhiều. Ngày ấy, thương nhau mà nắm tay nhau đã là điều kinh khủng. Mấy anh ả để ý nhau chỉ thể hiện tình cảm bằng cách tranh thủ mọi lúc để được ngồi gần, trao đổi bài vở cùng nhau, hoặc ghi tên người mình thương vào lòng bàn tay rồi hú òa xòe tay ra cho người bên cạnh thấy. Đó là thông điệp nhanh nhất để chuyển đến người mình thương. Chẳng như đám học trò bây giờ, chia tay nhau ồn ào chứ không não sầu như chúng tôi thuở ấy. Thậm chí mới làm hồ sơ chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp mà chúng đã tung lên mạng những video clíp được dàn dựng công phu và hoành tráng. Rồi tổ chức píc-níc, rồi tổ chức dạ tiệc tưng bừng.
Ba mươi hai mùa phượng vĩ đã trôi xa. Những kỷ niệm đẹp và buồn của một thời quá vãng luôn hiện về trong tôi khi cây phượng trước sân nhà cháy đỏ. Buồn vì tôi đã không kịp nói một điều quan trọng với người mà tôi muốn nói. Lòng bỗng thấy bùi ngùi rồi lại nghĩ, nếu điều quan trọng ấy đã được nói ra, hẳn bây giờ tôi và người ấy chẳng còn mong những lần họp lớp đến vậy. Có lẽ nỗi niềm ray rứt ấy đã giúp cho những năm tháng tuổi học trò còn mãi trong tôi.
L.T
(责任编辑:Cúp C2)
- ·Giá vàng hôm nay 21/1/2024: Vàng nhẫn biến động mạnh khiến người mua lỗ 2 triệu đồng
- ·Ecuador cấp giấy "quá cảnh an toàn" cho Snowden
- ·Campuchia đưa tin về điện mừng của Đảng CS VN
- ·Ông Putin ký sắc lệnh công nhận Crimea là quốc gia độc lập
- ·Giá xăng dầu hôm nay 15/10: OPEC hạ dự báo, dầu giảm mạnh
- ·Trung Quốc phát hiện nhiều nơi làm trứng muối độc
- ·Tây Ban Nha công bố nguyên nhân tai nạn đường sắt
- ·Căng thẳng tại Ukraine: Nga thúc đẩy các biện pháp ngoại giao
- ·Đại hội Đoàn XII: Khát vọng
- ·Bảo tồn giống lúa trời độc đáo ở Vườn Quốc gia Tràm Chim
- ·Giá xăng dầu hôm nay 02/9/2024: Kéo dài đà lao dốc do sản lượng giảm mạnh
- ·Tin nhắn cuối cùng của người mang hộ chiếu giả trên MH370
- ·Sập khu nghỉ dưỡng, 60 người bị chôn vùi
- ·Bảy du khách Nhật Bản mất tích khi lặn biển ở Bali
- ·Ban hành quy định mới về phát hành riêng lẻ trái phiếu Chính phủ
- ·Cháy tàu ngầm hạt nhân ở Nga
- ·Chính phủ Hà Lan chính thức xin lỗi dân Indonesia
- ·Nước nhiễm xạ đang chảy vào tòa nhà thuộc Fukushima 1
- ·Sáng tạo trong công việc
- ·Nhật, Mỹ hội đàm về vùng nhận dạng phòng không của Trung Quốc