【thang điểm ballard】Cuộc sống nội trú
(CMO) Từ khi rời làng quê xã Hồ Thị Kỷ để lên TP Cà Mau học cấp 3 tại Trường Dân tộc nội trú của tỉnh, tôi đã bỏ lại những kỷ niệm hồn nhiên, những buổi hái dừa cùng lũ bạn, những lần đi bắt ếch sau cơn mưa chiều cùng chị. Đối với tôi, cuộc sống hoàn toàn thay đổi. Nơi đây là một thế giới khác, hoàn toàn xa lạ đối với một con bé lần đầu tiên xa nhà như tôi.
Trước mắt tôi là một ngôi trường khang trang, được xây riêng cho con em người dân tộc. Chưa quen bạn bè, thầy cô, lớp học thì mới mẻ, cảm giác đầu tiên của tôi là hồi hộp. Tôi run đến nỗi thấy từng bước chân của mình ríu lại, trống ngực đập liên hồi.
MH: Minh Tấn. |
Cảm giác hồi hộp buổi đầu khi vào trường giờ không còn nữa. Sau hơn hai năm đèn sách tại trường, tôi đã quen thuộc từng nơi, từng ngõ ngách. Từng phòng học, từng dãy ký túc xá, từng phòng thí nghiệm, phòng thực hành máy vi tính, nhà thi đấu đa năng, hồ cá, sân bóng… nhắm mắt lại tôi có thể tưởng tượng và tìm ra dễ dàng. Tôi có thêm thật nhiều bạn bè, cùng lứa có, các anh chị lớp trên, các em lớp dưới… Mỗi năm, sau khi chia tay các anh chị khoá trước, tôi lại được chào đón thêm nhiều bạn mới. Đó là các em lớp 10 mới vào trường, còn bỡ ngỡ như thuở tôi mới đặt chân lên đây học.
Cuộc sống ở ký túc xá rất đầy đủ nhưng tôi vẫn cảm thấy thiếu cái gì đó: tình thương của gia đình, những lần đi ăn kem cùng mấy đứa bạn gần nhà, những trò đùa nghịch bị cha mẹ nhắc nhở. Sống xa gia đình, tôi phải tự lập hoàn toàn. Lúc ở nhà ngủ dậy thì mẹ dọn dẹp cho, còn bây giờ phải tự làm lấy. Có những lúc nhớ nhà tôi đã khóc. Rồi thời gian trôi, cùng với lịch học dày đặc, tôi dần quen cảm giác xa nhà và thích nghi với cuộc sống tập thể.
Ban đầu mới vào ký túc xá, chưa quen cách sinh hoạt, tôi ít tiếp chuyện với bạn bè, cảm thấy cô quạnh, nhưng lâu dần mới hiểu được tấm lòng của từng người. Có lúc tôi bị ốm, cả phòng lo lắng, đứa cho thuốc, đứa viết giấy phép, đứa ghi bài dùm... Bạn bè sống với nhau thân thiết như chị em trong gia đình, có món gì ngon là rủ nhau cùng ăn, cuối tháng nhận tiền trợ cấp lại rủ nhau ăn kem, ăn chè...
Cuộc sống nội trú tuy thiếu thốn tình cảm gia đình nhưng bù lại là tình cảm ấm áp của bạn bè. Thầy cô rất mực quan tâm, chăm sóc học sinh, làm chúng tôi cảm nhận được đó là tình cảm cha mẹ dành cho mình.
Trường đã trở thành ngôi nhà thân yêu thứ hai của tôi, để khi xa tôi lại nhớ, một nỗi nhớ cồn cào. Sau ngày nghỉ cuối tuần về thăm gia đình, tôi lại muốn mau chóng quay trở về trường để gặp thầy cô, bạn bè. Tất cả những tình cảm thắm thiết ấy, những kỷ niệm ấy sẽ là động lực giúp tôi vượt qua khó khăn trên con đường học vấn. Mai này, dù mỗi đứa một phương, nhưng những kỷ niệm đó sẽ trở thành ký ức không thể xoá nhoà trong tâm trí tôi./.
Sơn Hồng Nghi
(责任编辑:La liga)
- ·Ngỡ ngàng trước kết luận: Xăng không gây…cháy xe?
- ·Đón chuyến tàu du lịch đầu tiên đến Huế bằng đường hàng hải năm 2024
- ·Triển khai TTHQĐT tại cảng Hòn La
- ·DPR ước lợi nhuận năm 2015 vượt 7% kế hoạch
- ·Đường về Hà Nội của thịt thối
- ·Nga cảnh báo đáp trả mạnh mẽ, Ukraine dùng tên lửa phương Tây tấn công Kursk
- ·Có 8 cổ phiếu niếm yết mới trong quý 3
- ·Du lịch lo vé máy bay dịp tết tăng cao
- ·Hạ tầng bứt tốc, khu Tây TP.HCM trở thành điểm sáng mới
- ·Chứng khoán 15.9: BID được giao dịch lớn nhất trong lịch sử
- ·Điệp khúc: 30 rồi đấy lấy chồng đi con!
- ·Để ẩm thực thành lợi thế thu hút khách đến Huế
- ·Video đồng minh của Nga điều xe tăng tới gần biên giới Ukraine
- ·Vướng mắc trong thanh khoản hồ sơ thông quan điện tử
- ·Thần kinh không bình thường nên vô cớ đánh người
- ·Huế có 3 điểm đến lọt vào “Top 7 Ấn tượng Việt Nam 2023”
- ·EVN tìm nhà đầu tư chiến lược để cổ phần hóa EVNGENCO3
- ·Sàn thương mại điện tử chuyên biệt về nông sản: Nâng tầm nông sản Việt
- ·Chồng ngoại tình, vợ ghen...đứt tai chồng
- ·Giá vàng miếng và vàng nhẫn hôm nay (9/12): Bật tăng phiên đầu tuần