当前位置:首页 > Nhà cái uy tín > 【nhận định bóng đá roma】Chuyện tình 40 năm của hai chiến sĩ Biệt động Sài Gòn 正文
【nhận định bóng đá roma】Chuyện tình 40 năm của hai chiến sĩ Biệt động Sài Gòn
时间:2024-12-23 17:56:38 来源:Nhà cái uy tín 作者:Thể thao 阅读:613次
“Đó là một cặp chiến sĩ biệt động cực kỳ đẹp đôi. Câu chuyện về họ có thể viết thành sách được!”. Từ lời giới thiệu của chú Hai Ngọc - Thường trực Ban liên lạc truyền thống khối vũ trang Biệt động Sài Gòn,ệntìnhnămcủahaichiếnsĩBiệtđộngSàiGònhận định bóng đá roma tôi tìm gặp vợ chồng cô chú Trương Khắc Thành - Nguyễn Thị Mai để nghe kể về chuyện đời- chuyện tình dài 40 năm của họ…
Hai lần cầu hôn
- Em gái ơi, đi đâu vậy?
- Tôi đi thăm một anh cùng đơn vị bị sốt rét nằm ở đây.
Câu trả lời bâng quơ của cô gái trẻ 17 tuổi trước lời chọc ghẹo của anh chiến sĩ miền Bắc vào một ngày tháng 8 - 1968 ở Hố Bò Húc (Tây Ninh) vô tình mở đầu cho một chuyện tình đẹp. Sau này cô mới biết, chính từ lời thách đố của các đồng đội mà anh đã lấy hết can đảm ghẹo cô. Âu như định mệnh vậy…
Cô là Việt kiều Campuchia yêu nước, trốn gia đình tham gia Biệt động Sài Gòn. Anh là bộ đội người Hà Nội, vượt Trường Sơn vào Nam chiến đấu cũng tham gia biệt động. Hai người chung một đơn vị (Phân khu 6) nhưng anh là chiến sĩ tác chiến, còn cô là y sĩ. Hai năm trời, ra vào đơn vị nhiều lần nhưng cả hai không nói chuyện với nhau quá dăm câu. Đùng một cái, năm 1970, đi công tác gặp nhau ở nhà chị Ba Gái (An Tịnh, Tây Ninh), anh dũng cảm cầu hôn. Nhưng, cô… từ chối:
- Chừng nào thống nhất em mới lấy chồng.
Anh buồn: - Vậy giờ anh đóng một cái đinh lên cái cột nhà kia, tụi mình cam đoan chắc là em không lấy chồng và anh không lấy vợ. Chúng ta chờ đến thống nhất.
Cô bảo: - Vậy nhỡ bom giặc đánh sập nhà thì sao, làm gì còn đinh nữa?.
Anh chỉ cười: - Đinh kia chỉ tượng trưng, còn anh đã tự đóng trong lòng mình một cái rồi!
Lại 3 năm nữa trôi qua, cô đi học quân y ở Campuchia, còn anh về cắm chốt ở An Phú Đông (quận 12). Ngày ngày, khi đóng vai nông dân, khi diện đồ sĩ quan ngụy tham gia các trận đánh trong lòng địch, trong lòng anh mãi không quên hình bóng của cô - nhớ cái nước da ngăm đen, dáng đi nhanh nhẹn, đôi gò má cao cao mà dân gian bảo là có số “sát” chồng!
Gặp lại nhau ở căn cứ, anh “rắp tâm” tiếp tục… cầu hôn. Còn cô cũng bắt đầu cảm anh ở cái tính siêng năng, khi thấy anh thường ra sông đánh cá chăm lo bữa ăn cho đồng đội. Sợ bị từ chối, lần này anh nhờ một cô làm chung đơn vị hỏi giùm. Ậm ừ mãi, cô đồng ý với lời nhắn: “Chỉ là bắt đầu tìm hiểu thôi đấy nhé!”.
Hai lần cầu hôn
- Em gái ơi, đi đâu vậy?
- Tôi đi thăm một anh cùng đơn vị bị sốt rét nằm ở đây.
Câu trả lời bâng quơ của cô gái trẻ 17 tuổi trước lời chọc ghẹo của anh chiến sĩ miền Bắc vào một ngày tháng 8 - 1968 ở Hố Bò Húc (Tây Ninh) vô tình mở đầu cho một chuyện tình đẹp. Sau này cô mới biết, chính từ lời thách đố của các đồng đội mà anh đã lấy hết can đảm ghẹo cô. Âu như định mệnh vậy…
Cô là Việt kiều Campuchia yêu nước, trốn gia đình tham gia Biệt động Sài Gòn. Anh là bộ đội người Hà Nội, vượt Trường Sơn vào Nam chiến đấu cũng tham gia biệt động. Hai người chung một đơn vị (Phân khu 6) nhưng anh là chiến sĩ tác chiến, còn cô là y sĩ. Hai năm trời, ra vào đơn vị nhiều lần nhưng cả hai không nói chuyện với nhau quá dăm câu. Đùng một cái, năm 1970, đi công tác gặp nhau ở nhà chị Ba Gái (An Tịnh, Tây Ninh), anh dũng cảm cầu hôn. Nhưng, cô… từ chối:
- Chừng nào thống nhất em mới lấy chồng.
Anh buồn: - Vậy giờ anh đóng một cái đinh lên cái cột nhà kia, tụi mình cam đoan chắc là em không lấy chồng và anh không lấy vợ. Chúng ta chờ đến thống nhất.
Cô bảo: - Vậy nhỡ bom giặc đánh sập nhà thì sao, làm gì còn đinh nữa?.
Anh chỉ cười: - Đinh kia chỉ tượng trưng, còn anh đã tự đóng trong lòng mình một cái rồi!
Lại 3 năm nữa trôi qua, cô đi học quân y ở Campuchia, còn anh về cắm chốt ở An Phú Đông (quận 12). Ngày ngày, khi đóng vai nông dân, khi diện đồ sĩ quan ngụy tham gia các trận đánh trong lòng địch, trong lòng anh mãi không quên hình bóng của cô - nhớ cái nước da ngăm đen, dáng đi nhanh nhẹn, đôi gò má cao cao mà dân gian bảo là có số “sát” chồng!
Gặp lại nhau ở căn cứ, anh “rắp tâm” tiếp tục… cầu hôn. Còn cô cũng bắt đầu cảm anh ở cái tính siêng năng, khi thấy anh thường ra sông đánh cá chăm lo bữa ăn cho đồng đội. Sợ bị từ chối, lần này anh nhờ một cô làm chung đơn vị hỏi giùm. Ậm ừ mãi, cô đồng ý với lời nhắn: “Chỉ là bắt đầu tìm hiểu thôi đấy nhé!”.
Cô chú Thành - Mai hôm nay |
(责任编辑:Cúp C2)
最新内容
- ·Quà gửi con ra đảo
- ·Giám đốc Bệnh viện Giao thông vận tải Yên Bái bị bắt tạm giam
- ·Bắt người đàn ông tấn công cảnh sát tại chốt kiểm dịch
- ·Vướng một số quy định đối với doanh nghiệp ưu tiên
- ·Dòng vốn FDI thúc đẩy kinh tế
- ·Bắt quả tang 11 đối tượng sử dụng ma túy ở quán karaoke
- ·Vây ki ốt chợ Long Biên Hà Nội, 'rửa hận' cho vợ và kết bi đát
- ·Ăn nhậu giữa tâm dịch Bắc Giang, 5 người bị phạt 200 triệu
- ·Đổi mới, nâng chất lượng, hiệu quả hoạt động Hội đồng nhân dân
- ·Tổng Giám đốc Vinamilk
热点内容
- ·“Vì anh là người đầu tiên…”
- ·Vietsovpetro đạt mốc khai thác 200 triệu tấn dầu
- ·Doanh nghiệp tái cấu trúc nội bộ: Khó cũng phải làm
- ·Nhóm người Trung Quốc ẩn náu ở biệt thự ven Sài Gòn, nghi để lừa đảo
- ·Vợ bạn dụ dỗ, tôi chẳng thể chối từ
- ·Công an TP Vinh truy bắt người đàn ông trộm 2 con chim nhà dân
- ·Sự thật vụ hai người đi BMW bị truy sát ở Sài Gòn
- ·Khởi tố nhóm người mua bán rượu ngâm tê tê
- ·Hội nghị Định phí Bảo hiểm Việt Nam 2023: Mở ra Kỷ nguyên mới ngành Bảo hiểm
- ·Công ty CP Eureka Việt Nam: Không ngừng sáng tạo để vươn cao