【kết quả italia serie a】Hai Oanh hết lòng với bộ đội
Vóc người không lớn lắm nhưng bà kể,ếtlngvớibộđộkết quả italia serie a có lần giặc đổ quân, anh em không ai dám thì một mình bà cõng xác chết đem xuống hầm giấu...
Bà Hai Oanh kể lại thành tích của mình được tặng thưởng Huân chương Kháng chiến chống Mỹ cứu nước hạng Nhì.
73 tuổi, bà Trần Kim Oanh (Hai Oanh), ở ấp Phú Đông, xã Đông Phước A, huyện Châu Thành, vẫn nhớ như in những năm tháng tham gia cùng cách mạng cứu thương, chăm sóc bộ đội giai đoạn 1968-1973.
Bà Hai Oanh sinh ra trong gia đình có đến 11 người em nên khi xin tham gia cách mạng, mẹ bà nhất quyết không cho vì phải ở nhà trông em tiếp. Nhưng với lòng căm thù giặc, yêu quê hương nên bà lén hoạt động ở ấp, xã, riết rồi mẹ ba cũng không rầy la.
17 tuổi, bà được trên đưa đi học cứu cấp, tải thương, 18 tuổi bà học cứu thương, về làm Thường trực Dân y huyện; rồi làm Trưởng trạm xá 1 (chăm sóc bộ đội bị thương nặng), từ đó, bà gắn bó với nhiệm vụ này nhiều năm.
Hai Oanh kể, trạm có 4-5 người thì hầu như thay phiên nhau trực, chăm sóc bộ đội bị thương suốt ngày đêm, rất gian nan. Hồi đó, trạm của bà ở kinh Thầy Cai (xã Phú Tân hiện nay) có đến hơn chục hầm trú ẩn, hễ khi nào địch đổ quân càn quét là phải chuyển dìu, khiêng, cõng từng người xuống hầm, không để ai nằm phía trên.
“Có đến 3 lần lính đổ bộ đánh phá gần trạm, anh em ai cũng có nhiệm vụ chuyển thương và không ai dám vác xác chết đem giấu hết. Vậy là tôi phải nằm ngửa trên xác đó, tay vòng sau cổ tử thi còn 1 chân thì ngoéo ngoặt chân của người chết lấy thế đứng dậy rồi vác chạy riết ra hầm giấu, tổng cộng tôi vác đến 3 xác trong 3 lần địch đổ quân”, bà Hai nhớ lại.
Trạm của bà chữa trị nhiều nhất là 7-8 bệnh nhân, vào đây rồi thương binh được lo luôn chuyện cơm cháo, vệ sinh cá nhân, vì vậy anh chị em rất cực. Bà Oanh nhớ lại: Người bị thương nặng thường rên la suốt nên bà và cán bộ phải thay phiên trực, thuốc men liên tục, như trường hợp của thương binh tên Công, bị dập não, anh em phải tận tình săn sóc đêm ngày mới qua khỏi.
Những năm địch phản kích dữ dội, bộ đội bị thương nhiều và đơn vị của bà phải thường chuyển địa điểm nên cực khổ trăm bề; có lúc băng quấn vết thương được thay giặt liên tục, máu nhuộm đỏ cả một khúc kinh. Thuốc men ít, ăn uống kham khổ nên bà nói có lần nghe nói điều thêm y bác sĩ về đây chi viện nhưng họ không chịu. Vậy là bà và mấy anh chị em cũ phải gánh vác công việc.
Về chuyện thiếu thuốc men khi điều kiện hậu cần không cho phép, bà Hai nói phải nhờ người thân, người quen ở gần đó đi mua. Mua thì dễ nhưng vận chuyển rất khó vì lính kiểm soát rất chặt. Hai Oanh nhớ lại: “Có mấy lần nhờ ba mẹ bà mua thuốc, khi đi họ phải mang theo mấy bao trấu dưới ghe, mua xong phải nhét thuốc vào giữa bao trấu mà chở về, nếu không, bị phát hiện là không yên với lính”.
Nói về chuyện bộ đội bị thương nhiều phải chuyển đến đây cùng lúc, bà Hai Oanh nhớ có khi 3-40 người nằm chờ, phải hết sức cố gắng mới chữa trị được hết cho anh em; khi bộ đội khỏe sẽ chuyển xuống tuyến 2 chứ không ở đây hết được. Giọng bà Oanh chậm lại: “Có khi chờ lâu, thương binh mất nhiều máu, kiệt sức mà qua đời, có anh khi liệm chỉ 1 bộ đồ dính da, tội nghiệp đứt ruột…”.
Nén đau thương thành hành động, dù khốn khó thế nào bà Hai vẫn dặn lòng phải kiên cường hoàn thành nhiệm vụ.
Nhớ mấy anh thương binh, bà Hai thay đổi bầu không khí bằng chuyện vui rằng có trường hợp vào đây mê man nên bà ưu tiên nằm trên… đùi bà mà săn sóc. Rồi có anh bộ đội được trị lành bệnh, mến tay mến chân nên khi về đơn vị cũ đã làm thơ gửi tặng bà:
“Chim ơi mang cánh thư này
Mang cho đến chốn cho người mở xem
Xem rồi chim lại bay về
Nếu không tin tức đừng về nghe chim”.
Cánh thư ấy cũng làm động lòng người nhận, nhưng vì chiến tranh và rồi sau đó Kim Oanh hay tin tác giả của 4 dòng thư ấy hy sinh…
Hai Oanh bị địch phát hiện trong 1 lần chuyển thương, lần ấy máy bay địch quầng thảo bắn giết, bà Hai may mắn sống sót nhưng bị thương nặng phải nằm điều trị ở Trạm do mình quản lý…
Rồi bà không còn tham gia cách mạng nữa vì nhiều lý do. Ngày hòa bình, bà nhớ lại lòng vui như mở hội, bởi hồi những năm tháng ác liệt, bà từng ao ước một ngày đất nước thanh bình.
Bà Trần Kim Oanh được Chủ tịch nước tặng thưởng Huân chương Kháng chiến chống Mỹ cứu nước hạng Nhì, công trạng của bà góp cùng với thành tích của quân dân Châu Thành đưa quê hương đến ngày toàn thắng 30-4-1975.
Bài, ảnh: TRÍ THỨC
(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
- ·Trường hợp nào được xử lý không thu thuế trên Hệ thống MGH?
- ·Nghệ thuật tỉa hoa quả thời xưa ở Thái Lan
- ·Tập đoàn LG đầu tư gần 50 triệu USD đẩy mạnh chế tạo robot
- ·Những cách tiêu tiền kỳ lạ khi trúng số
- ·Nhận định, soi kèo Shillong Lajong Reserve vs Nongrim Hills, 15h30 ngày 6/1: Không hề ngon ăn
- ·Chồng tranh làm hết việc nhà, không cho vợ động tay giúp đỡ và cái kết đáng buồn
- ·Hàn Quốc, Mercosur nhất trí khởi động đàm phán thương mại
- ·Tỷ giá VND và USD tăng "vừa phải" sẽ thúc đẩy xuất khẩu
- ·Lễ trao giải cuộc thi “Tôi khoẻ đẹp hơn 2024” vinh danh 12 cá nhân xuất sắc
- ·32% vốn tín dụng ưu đãi tại TPHCM được giải ngân cho doanh nghiệp tại quận 1
- ·iPhone 8, iPhone 7S đang được đưa vào sản xuất hàng loạt
- ·Người phụ nữ đứng sau thành công của nhiều 'chân dài' Việt
- ·IMF ‘bật đèn xanh’ cho gói cứu trợ 50 tỷ USD cho Argentina
- ·Chồng ngoại tình: Trái tim tha thứ, lý trí vẫn ngụt lửa ghen
- ·Tăng vốn điều lệ lên 8.202,6 tỷ đồng, Generali Việt Nam khẳng định cam kết phát triển bền vững
- ·Coincheck sẽ hoàn trả cho khách hàng bị mất tiền điện tử từ tuần tới
- ·Venezuela sẽ tăng mức lương tối thiểu của người lao động lên 34 lần
- ·Nga: Cháy lớn ở Trung tâm thương mại
- ·Nghe sách Nghĩ Giàu Và Làm Giàu
- ·Thủy sản xuất khẩu đáp ứng yêu cầu khắt khe từ Ủy ban châu Âu