【chuyen gia nhan dinh bong da】Chị em gái
Tôi và các em con dì ở xa,chuyen gia nhan dinh bong da ít có cơ hội gặp gỡ, chuyện trò chứ đừng nói gì đến tâm sự, nhưng lâu ngày gặp lại, chị em vẫn thân thiết, vui vẻ. Dì bảo với người ngoài chúng nó đều như thế, mỗi tội hai chị em gần nhau là y rằng có chuyện, hết đứa này nạnh việc nhà đến đứa kia tị mua đồ mới...
Nhà tôi cũng có 5 chị em gái, tôi là út kém chị đầu những 17 tuổi, ấy vậy mà chị em tôi rất yêu thương nhau. Từ những ngày đói khổ ngoài quê, đận mẹ sinh tôi vào những năm đầu đổi mới, cực khổ phải ăn khoai sắn thay cơm, chị em tôi cứ lớn nhường bé. Tôi út ít lại gầy còm nên được các chị cưng chiều nhất. Khi tôi lên 5 tuổi, mẹ bệnh nặng qua đời. Chị cả trở thành mẹ của bốn đứa em. Sau này khi rời quê đến vùng đất khác sinh sống, chị em lại càng yêu thương nhau nhiều hơn. Cha tôi cũng vì thế mà yên lòng dốc hết sức làm việc, chăm lo cho các con. Bữa cơm gia đình tôi luôn là niềm mong đợi của mỗi thành viên, khi quây quần bên mâm cơm kể cho nhau nghe những chuyện xảy ra trong ngày, rất ấm áp, hạnh phúc.
Vì kinh tế khó khăn nên các chị lớn phải bỏ học giữa chừng, chỉ tôi và chị kế được học hành đến nơi đến chốn. Sau này, khi cuộc sống ổn định, thi thoảng cha vẫn nhắc đến chuyện này rồi lại day dứt. Nhưng các chị không ai trách cha hay ganh tị với em mà còn chăm lo, phụng dưỡng cha chu đáo, vui mừng khi em đỗ đạt, có công việc ổn định.
Rồi các chị lần lượt lập gia đình, mỗi người một nơi, xa nhất là 100km nhưng mỗi năm vài lần chị em lại hẹn gặp nhau ở nhà cha nhân các dịp lễ, tết, giỗ chạp. Và hầu như tuần nào chúng tôi cũng gọi điện, nhắn tin để nắm tình hình của nhau, vì thế tình cảm chị em không hề phai nhạt. Tôi nhớ mãi ngày sinh đứa con đầu lòng, lóng ngóng chẳng biết làm thế nào thì các chị lại sắp xếp công việc, mỗi người vài ngày đến chăm sóc tôi.
Quay lại với câu chuyện của dì tôi, dì bảo hai đứa con dì được một phần như các cháu cũng đỡ, có lẽ dì đã quá nuông chiều nên bọn trẻ sinh hư. Đi học về chẳng phụ giúp mẹ việc nhà đã đành, mỗi đứa một cái điện thoại lên mạng, chơi game, làm những việc chúng thích, chơi chán lại lăn ra ngủ. 16, 17 tuổi rồi, lẽ ra cái tuổi ấy chị em phải là người bạn tâm đầu ý hợp nhất mới phải, ấy vậy mà..., dì bỏ lửng câu nói, nước mắt lại lăn dài. Câu chuyện của dì làm tôi thấy xót xa, vừa thương dì vừa giận các em. Có lẽ guồng quay của cuộc sống hiện đại đã khiến các em không nhận ra rằng tình cảm gia đình là điều tuyệt vời nhất. Mong rằng, các em sớm nhận ra điều đó, bởi gia đình luôn là nơi gắn kết, sẻ chia mọi buồn vui trong cuộc sống, là nơi mỗi người có thể dựa vào và cho cảm giác ấm áp, yên lòng mỗi khi mệt mỏi.
Lê Thị Nam Phương
(责任编辑:La liga)
- ·Yêu cầu Bí thư Hạ Long làm rõ vụ bảo kê đánh người ở Quảng trường
- ·Án mạng do ghen tuông?
- ·Hậu quả đi với bạn trai vào chòi hoang
- ·240 gói thuốc lá lậu
- ·Lạng Sơn: Thu giữ lô hàng thực phẩm nhập lậu từ Trung Quốc
- ·Sòng bạc phục vụ quý bà
- ·Bắt nhóm mua bán xe trộm cắp
- ·Kết nối nguồn lực, lan tỏa cảm hứng, kiến tạo cộng đồng
- ·Cần quản lý kiểm tra chuyên ngành theo quy chuẩn
- ·Cảnh sát giao thông bắt trộm xe mô tô
- ·Sáng nay khai mạc hội nghị Trung ương 10, khoá XII
- ·Chơn Thành: 200 đại biểu được phổ biến pháp luật
- ·Bị bắt sau 2 ngày trộm xe
- ·Vợ đánh thức để cằn nhằn, chồng chém vợ rồi tự thiêu
- ·Rapido trình làng robot hút bụi lau sàn RR8 công nghệ độc quyền
- ·Ẩu đả vì ly rượu mời
- ·Bắt đối tượng trộm xe giường nằm 3 tỷ lái lên Hà Nội… chơi
- ·Vận chuyển 247 gói thuốc lá lậu
- ·Hãng xe Volkswagen đối mặt với vụ kiện lớn nhất lịch sử
- ·Đâm bạn nhậu vì dám “lắm lời”