【soi kèo trận indonesia】Xe đạp ơi, sao mà nhớ những ngày được ngồi sau ôm lưng cha mẹ
Mình thích nhất những ngày mưa,đạpơisaomànhớnhữngngàyđượcngồisauômlưngchamẹsoi kèo trận indonesia ôm lưng mẹ, chui trong áo mưa nhìn những giọt mưa rơi xuống đường, ngắm dòng nước trong veo chảy trên đường và đoán xem mình đang ở đâu dựa vào hướng rẽ của mẹ...
Những chuyến đạp xe xa nhất chắc là từ Cát Linh, Hà Nội nhà bác về Chúc Sơn - Chương Mỹ thăm quê nội. Ngày ấy nhà ở Hải Phòng, có mấy mùa hè được bố mẹ cho đi tàu hoả lên Hà Nội chơi, ở nhà bác cả ở ngõ 12A Cát Linh.
Sáng hôm sau, bố mẹ mượn xe đạp nhà bác, đạp xe đưa mình về quê. Ngày ấy mù tịt đường chưa biết gì lắm nhưng nhớ là ấn tượng về đường Hà Nội dài lắm, vì cứ đi thẳng mãi thẳng mãi là sẽ đến quê.
Mấy lần đi, lần nào cũng nghe mẹ kể chuyện những lần mẹ đạp xe đưa các anh chị về quê, nghe đến thuộc rồi nhưng vẫn cứ thích nghe mãi.
Đôi khi mình nghĩ cuộc đời là những vòng xoáy trôn ốc, khi nó xoay vòng, lặp lại ở một số điểm nào đó nhưng theo cấp độ khác.
Khi con gái Fanni chuyển về học mẫu giáo ở Sakura Vạn Phúc- Hà Đông, một lần đưa bố về quê qua trường con, chợt thấy duyên ghê, khi loanh quanh một hồi thế nào con bé lại đi học ở cái nơi ngày xưa chứng kiến chuyện tình của ông bà ngoại nó!
Nơi mà trong suốt hơn 30 năm trước đó, mẹ nó toàn ghi nhớ trong tưởng tượng, qua những câu chuyện được nghe kể, với một cảm giác rất xa cả về thời gian và địa lý.
Tối hôm qua, khi 2 vợ chồng đạp xe đưa con đi chơi, nhìn Fanni ngồi sau xe đạp của bố, mình lại thấy ký ức ùa về. Cả nhà đạp xe ra Nguyễn Trãi, bắt tàu trên cao của tuyến Cát Linh - Hà Đông để đi ra Cát Linh, sau đó lúc về, lại đi đúng cung đường ngày xưa còn bé mình được bố mẹ đưa về quê...
Mấy chục năm, thêm 1 thế hệ, cuộc sống vẫn tiến về phía trước nhưng lại khéo léo xoay vần để người ta không quên những hành trình mình từng đi qua... Phải chăng cũng như vũ trụ, chúng ta đều tiến về phía trước theo quỹ đạo xoáy trôn ốc?
Đi qua những năm tháng, mỗi người đều mang theo mình vô vàn ký ức. Ký ức đó có thể là tình yêu quê hương cháy bỏng, một mảng mơ hồ, mộng mị của tình yêu đôi lứa, hoặc khoảng lặng nhớ về một người, một thời gian khó... Tất cả ký ức vui buồn ấy sẽ sống lại qua tuyến bài Hồi ức thế hệ 5X - 8X. VietNamNet mời độc giả thế hệ từ 5X đến 8X gửi chia sẻ về ký ức của mình đến email: [email protected]. Những bài có nội dung hấp dẫn, cảm động sẽ được đăng tải trên VietNamNet. Trân trọng cảm ơn! |
Hương Thảo
Ký túc xá thời thanh xuân - một ký ức đẹp trong góc nhỏ tim tôi
Cũng chỉ hơn ngàn ngày sống ở đó thôi, hơn ngàn ngày là quá ngắn ngủi so với một đời người, nhưng cũng đã đủ dài để tất cả những ký ức đẹp luôn còn mãi ở một góc nhỏ trong tim, mỗi khi có dịp lại cháy bùng lên da diết.(责任编辑:La liga)
- ·'Địa chỉ đỏ' giáo dục truyền thống
- ·Giá trị văn học và nghệ thuật trong Mo Mường
- ·Mỹ ca tử vong cao thứ 2 thế giới; Ấn Độ lây nhiễm tăng trở lại
- ·Land Rover Discovery Sport sẽ bán ra năm 2016
- ·Tìm gấp Việt kiều Pháp đang về thăm thân ở Hải Phòng
- ·Đã trình Thủ tướng quyết định về khoán xe công
- ·Thế giới 208 triệu người mắc bệnh; Đức giới thiệu vaccine thế hệ mới
- ·Giữ được Mo tang lễ, mới giữ được nghệ thuật ca xướng trong Mo Mường
- ·Vợ lén gặp người cũ...
- ·Ca tử vong ở Nga cao chưa từng thấy; số trẻ em Mỹ nhập viện tăng kỷ lục
- ·Hồi âm đơn thư bạn đọc
- ·Chung tay bảo vệ Mo Mường
- ·Quảng Ninh: Bổ nhiệm Trưởng Ban Tổ chức Tỉnh ủy đồng thời là Giám đốc Sở Nội vụ
- ·Galaxy Tab 3 Lite – Máy tính bảng phổ thông
- ·Nhọc nhằn “đời ve chai” nuôi mẹ già bệnh tật
- ·“Ngồi lại” để giải quyết nợ xấu
- ·TP. Hồ Chí Minh còn 22 tuyến đường bị ngập nặng vào mùa mưa
- ·Hoa Kỳ nhận hơn 5 triệu sản phẩm y tế mua của Việt Nam
- ·Phổ biến chính sách trong lĩnh vực công nghiệp hỗ trợ, công nghiệp chế biến và chế tạo
- ·NSND Doãn Hoàng Giang là 'người tình' của kịch Hà Nội, tượng đài của làng chèo