会员登录 - 用户注册 - 设为首页 - 加入收藏 - 网站地图 【nhận định lisbon】Thương lắm những chuyến đi!

【nhận định lisbon】Thương lắm những chuyến đi

时间:2025-01-11 12:25:03 来源:Nhà cái uy tín 作者:Cúp C1 阅读:564次

Tôi lấy lời khuyến khích của cha làm mục tiêu phấn đấu nhưng lớn hơn một chút tôi lại thấy ghét máy ảnh và những chuyến đi. Nguyên nhân bắt nguồn từ những giọt nước mắt của mẹ và tôi nhận ra rằng tuổi thơ tôi luôn thiếu vắng cha bên cạnh,ươnglắmnhữngchuyếnđnhận định lisbon chỉ một mẹ một con với biết bao vất vả chất chồng. Cha có khi đi bẵng cả tháng không về nhà và mỗi lần trở về thấy cha như gầy đi, mẹ lại càng xót xa. Nhưng rồi những chuyến đi lại cuốn lấy cha, nhiều lần tôi hờn dỗi thì mẹ lại dỗ dành nói cha chỉ vì công việc.

Cha tôi là nhà báo. Tôi chỉ nghe mẹ nói công việc rất vất vả, phải đi nhiều theo những bài phóng sự điều tra. Từ đó tôi bắt đầu ghét từ nhà báo và ghét luôn những người làm báo vì trong tâm hồn thơ trẻ lúc đó tôi nghĩ đó là nghề không cho cha được ở gần tôi. Tôi lớn lên từng ngày và tần suất cha xa nhà cũng càng nhiều và có lẽ khoảng cách cha con ngày một lớn.

Tôi sẽ mãi ôm lấy suy nghĩ trẻ con nếu không có sự việc xảy ra vào năm tôi học lớp 9. Lần đầu tiên tôi nhận ra sự ích kỷ của mình và thương cha vô hạn. Trong chuyến công tác viết bài phóng sự về cuộc sống thiếu nước của người dân vùng cao, cha bị tai nạn lăn xuống từ ngọn đồi cao lởm chởm đá. Lẽ ra chuyến đi ấy không phải của cha mà của chú đồng nghiệp nhưng vì vợ chú mới sinh em bé nên cha đi thay, thêm vào đó cha rất đam mê nghề, đồng thời cũng muốn kiếm thêm thu nhập để cho tôi có cơ hội được vào ngôi trường cấp ba tốt nhất. Nghe tới đó, sống mũi tôi cay cay và nhận ra cha không vô tâm như tôi nghĩ. Tôi hiểu ra rằng công việc của một nhà báo như cha không hề đơn giản, vất vả với bụi đường, nắng gió, đôi khi còn nguy hiểm đến cả tính mạng để có được một bài phóng sự chân thật, để có thể phanh phui một vụ việc xấu, tiêu cực. Nghề của cha đã từng ngày góp cho đời những câu chuyện kể, vui có, buồn có, gian nan có nhưng tôi biết cha thật sự đam mê với công việc của mình.

Trở về với một chân khập khiễng, vậy mà cha còn có thể cười nói rằng đó là “chiếc huân chương” nghề báo tặng cho cha vì không có hạnh phúc nào không phải đánh đổi. Đến bây giờ tôi không còn thấy ghét nghề làm báo nữa và tôi đã sắm cho mình chiếc máy ảnh nhỏ để thực hiện ước mơ được trải nghiệm những vất vả mà cha tôi và những người làm báo phải đối diện hằng ngày. Tôi còn nợ cha một lời xin lỗi “Con tự hào là con của một nhà báo”. 

    Nam Phương

(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)

相关内容
  • Nhận định, soi kèo Nagaworld vs Svay Rieng, 18h00 ngày 3/1: Cửa trên ‘ghi điểm’
  • TPHCM: Nhộn nhịp phiên chợ tết xanh
  • Xuất cấp hàng dự trữ phục vụ công tác cứu hộ, cứu nạn tại miền Trung
  • Quảng bá hình ảnh,văn hóa Việt Nam tại Pháp
  • Thanh niên, phụ nữ chung sức xây dựng nông thôn mới
  • Đồng Nai đồng ý xây thêm 3 cây cầu kết nối với TP.HCM
  • Xuất khẩu nông sản tăng tốc ngay từ đầu năm
  • Thái Lan thu phí du lịch từ tháng Chín nhằm xóa tour 0 đồng
推荐内容
  • Thuyền chở 20 người đi câu mực bị chìm trên biển, 1 người tử vong
  • Thuốc của Công ty Dược phẩm Tenamyd bị thu hồi do không đạt chất lượng
  • Bộ Tài chính gặp mặt cán bộ hưu trí khu vực phía Bắc nhân dịp xuân Tân Sửu 2021
  • Gấp rút triển khai các biện pháp phòng chống dịch Covid
  • Sông Sài Gòn bị sạt lở
  • Ngành Tài chính: Từng bước hình thành nền tài chính điện tử