【nhận định real sociedad vs】Tôi vẫn yêu anh nhưng...
时间:2024-12-23 19:09:24 来源:Nhà cái uy tín 作者:Ngoại Hạng Anh 阅读:316次
- Tuy bây giờ gia đình tôi không còn định kiến về anh nữa,ôivẫnyêuanhnhưnhận định real sociedad vs tôi vẫn yêu anhnhư thưở nào, nhưng khi thấy gia đình anh hạnh phúc tôi lại thấy mìnhkhông được phá vỡ tổ ấm đó và coi gia đình anh như những người thân củamình.
Vốn là sinh viên năm thứ 2 của một trường đại học, tôi - một côgái mạnh mẽ, thích chinh phục những đỉnh cao và luôn cố gắng phấn đấucho tương lai. Vì vậy tôi đã tự đặt ra cho mình một mục tiêu là sẽ khôngyêu ai trong những năm đại học…Nhưng tôi đã gặp anh - mối tình đầu nhẹnhàng mà sâu sắc.
Bây giờ tôi còn nhớ như in buổi tối mà anh đã thật sựgây ấn tượng với tôi. Một buổi tối mùa thu se lạnh, giữa một khuôn viênđẹp, tôi và anh cùng đi dạo. Anh tâm sự cùng tôi về gia đình, công việc,bạn bè và ở anh toát lên sự điềm tĩnh, chân thật với trang phục giản dịnhưng gọn gàng, chững chạc hiếm thấy ở các chàng trai thời nay. Anh vốnlà người tế nhị và kín đáo nhưng hôm nay anh đã mở lòng mình tâm sự vớitôi những niềm vui, nỗi buồn, chính vì vậy tôi thấy mình gần gũi anhhơn.
Sau những giây phút “tâm tình” anh như trút đi được buồn phiền vàvui trở lại. Anh hóm hỉnh nói với tôi: “Anh đố em câu này nhé! Trên thếgiới bây giờ tất cả mọi người đang làm gì?”. Những thể loại câu hỏi nhưthế này tôi chưa nghe bao giờ, nhưng tôi vẫn trả lời thật nhanh vì muốnchứng tỏ mình là người thông minh. Tôi nói: “Mọi người đang đi, ăn, ở”.Tuy đó cũng là những việc cố hữu nhưng cụ thể là làm gì thì tôi khôngbiết. Và câu trả lời thật đơn giản nhưng đầy bất ngờ: “Trên thế giới tấtcả mọi người đang thở”.
Anh sẽ cho em cơ hội nữa, anh tiếp “Anh và emcó khoảng cách gì?” Tôi chưa thật sự hiểu câu hỏi của anh nhưng vẫnnhanh nhảu đáp “Anh, em mình không hề có khoảng cách”. Anh cười ý nhị“Anh hi vọng là như vậy” và rồi một khoảng lặng tiếp sau đó. “Hãy choanh nắm bàn tay em, để anh cảm nhận được hơi ấm, để anh và em không cònkhoảng cách gì nữa. Anh, em mình có khoảng cách bởi chữ “Và” mà chữ “Và”bắt đầu bằng chữ V, nhưng khi hai người nắm tay nhau sẽ tạo thành chữV, vì vậy chúng ta sẽ không còn khoảng cách nữa” Thật là một lập luậnđơn giản nhưng lại rất thông minh. Tôi bắt đầu rung động từ những cảmxúc gần gũi đó.
Khoảng thời gian 3 năm yêu nhau không phải là quá dàinhưng chúng tôi đã có nhiều kỉ niệm, nhiều niềm vui và cũng không ítnhững nỗi buồn. Anh luôn là bờ vai vững chắc cho tôi trong những nămtháng xa gia đình, là chỗ dựa để tôi dần đạt tới những thành công tronghọc tập.
Và một ngày tôi đã giành được một suất đi du học bên Anh, đó làniềm mơ ước bấy lâu của gia đình và bản thân. Cũng chính khi đó tôiđứng trước hai sự lựa chọn: ở lại và có anh bên cạnh hay xa anh để thựchiện ước mơ. Khi biết sự đấu tranh mạnh mẽ trong tôi và biết rằng bố mẹtôi không hề đồng ý cho tôi và anh đến với nhau chỉ vì bằng cấp của anhkém tôi, anh nói với tôi “ Tất cả là do em, nếu em quyết tâm chúng ta sẽcùng nhau vượt qua tất cả và anh yêu em…, nhưng anh cũng không giám níugiữ em, vì đó là tương lai, là ước mơ không những của em mà của cả giađình”. Vốn là người thích hành động theo lý trí tôi đã rời xa anh.
Lầnđầu tiên tôi thấy mình dần xa anh và thật sự tôi đang đi về phía khôngcó anh. Giây phút đặt chân sang đất Anh tôi biết mình đã thật sự mấtanh, mặc dù tôi và anh không ai nói ra rừ chia tay, một cảm giác cô đơnxâm chiếm tâm hồn tôi. Trong suốt thời gian đầu tôi cố gắng tập cho mìnhcuộc sống không có anh, tôi vùi đầu vào nghiên cứu và học tập. Tôi thứcthâu đêm bên những trang sách.
Có những khi tôi cảm thấy mình đủ mạnhmẽ và đủ sức để vượt qua tất cả, tôi sẽ chôn vùi tất cả những kỉ niệmcủa mình vào một nơi mà người ta gọi là “miền quên lãng”. Nhưng có đôikhi tôi thấy mình thật sự lạc lối. Tôi òa khóc như một đúa trẻ và ướcrằng có anh bên cạnh vỗ về, an ủi, ôm tôi vào lòng, tôi thèm một cáisiết tay.
Sự thôi thúc mãnh liệt, tôi lại cầm điện thoại lên bấm số máycủa anh, nhưng cuối cùng tôi lại bất lực và tự hỏi cái tôi: “ Để làm gìđây? Mình đã tự chọn con đường này cơ mà, mình đang định thay đổi điềugì đây? Gọi cho anh và nói em nhớ anh nhiều lắm, chạy về với anh ư?..”Thật là vô lí… Tôi thấy mình thành công nhưng thật cô đơn. Tôi lại nhớanh cùng những dòng nhật ký để đôi khi đọc lại và gậm nhấm những nỗibuồn của chính mình. Đôi khi tôi vẫn tự hỏi mình: “Liệu những thànhcông tôi đang có, có đánh đổi được tất cả những cảm xúc tôi đang phảichịu đựng không? Tôi không biết nữa, nhưng tôi biết mình đã nuối tiếc,điều mà tất cả mọi người đều sợ khi quyết định một vấn đề nào đó”.
Giờđây tôi đã trở thành một cán bộ, anh cũng có một gia đình bé nhỏ vớingười vợ đảm đang và bé An thông minh, xinh xắn. Lời hẹn cùng tôi: Dùsau này anh và em có đến được với nhau hay không, nhưng khi có con chúngta sẽ đặt tên con là An, và anh đã thực hiện. Tuy bây giờ gia đình tôikhông còn định kiến về anh nữa, tôi vẫn yêu anh như thủa nào, nhưng khithấy gia đình anh hạnh phúc tôi lại thấy mình không được phá vỡ tổ ấm đóvà coi gia đình anh như những người thân của mình. Tôi coi đó là tất cảnhững gì tôi có thể làm cho anh, giấu kín tình cảm bấy lâu “dâng hiến”cho anh và luôn cầu chúc cho gia đình anh hạnh phúc, bình an. Còn tôisẽ tiếp tục đi tìm câu trả lời: “Bao giờ tôi sẽ có một “túp lều” nhưtrong những câu chuyện anh vẫn thường kể tôi nghe…” ·
Ốc nhỏ
Mỗitháng chuyên mục Ngữ pháp tình yêu sẽ tổng hợp các loạt bài theo chủ đềcụthể, để bạn đọc có thể sẻ chia, hay cảm thông, và trao cho nhau nhữngtình cảmấm áp. Đồngthời khi tham gia vào diễn dàn các bạn có cơ hội rinh phần thưởng hấpdẫn củaban tổ chức.Chuyên đề đầu của tháng12 sẽ cùng quý độc giả chia sẻ những câu chuyện: "Tình yêu vàsự dâng hiến". Mỗi chuyên đề sẽ có giải thưởng hấp dẫn 1000 000đ dànhcho bài viết cảm động nhất.Nhằm khơi gợi những ký ức, kỷ niệm sâu sắc, cảm động về một câu chuyệntìnhyêu. Tình yêu sẽ đến, đến với những người thật sự biết chờ và biết trântrọngnó. Nhưng tình yêu cũng sẽ ra đi, đi khỏi những ai không chấp nhận sựtồn tạicủa nó như một góc nhỏ của cuộc sống mình.Bài viết xin gửi về địa chỉ email: [email protected]. Tiêuđề mail hoặc thư bạn vui lòng ghi rõ: bài viết tham gia chuyên mục Ngữpháptình yêu.Xin mời bạn đọc hãy gửi bài tham gia dự thi.
Vốn là sinh viên năm thứ 2 của một trường đại học, tôi - một côgái mạnh mẽ, thích chinh phục những đỉnh cao và luôn cố gắng phấn đấucho tương lai. Vì vậy tôi đã tự đặt ra cho mình một mục tiêu là sẽ khôngyêu ai trong những năm đại học…Nhưng tôi đã gặp anh - mối tình đầu nhẹnhàng mà sâu sắc.
Bây giờ tôi còn nhớ như in buổi tối mà anh đã thật sựgây ấn tượng với tôi. Một buổi tối mùa thu se lạnh, giữa một khuôn viênđẹp, tôi và anh cùng đi dạo. Anh tâm sự cùng tôi về gia đình, công việc,bạn bè và ở anh toát lên sự điềm tĩnh, chân thật với trang phục giản dịnhưng gọn gàng, chững chạc hiếm thấy ở các chàng trai thời nay. Anh vốnlà người tế nhị và kín đáo nhưng hôm nay anh đã mở lòng mình tâm sự vớitôi những niềm vui, nỗi buồn, chính vì vậy tôi thấy mình gần gũi anhhơn.
Sau những giây phút “tâm tình” anh như trút đi được buồn phiền vàvui trở lại. Anh hóm hỉnh nói với tôi: “Anh đố em câu này nhé! Trên thếgiới bây giờ tất cả mọi người đang làm gì?”. Những thể loại câu hỏi nhưthế này tôi chưa nghe bao giờ, nhưng tôi vẫn trả lời thật nhanh vì muốnchứng tỏ mình là người thông minh. Tôi nói: “Mọi người đang đi, ăn, ở”.Tuy đó cũng là những việc cố hữu nhưng cụ thể là làm gì thì tôi khôngbiết. Và câu trả lời thật đơn giản nhưng đầy bất ngờ: “Trên thế giới tấtcả mọi người đang thở”.
Anh sẽ cho em cơ hội nữa, anh tiếp “Anh và emcó khoảng cách gì?” Tôi chưa thật sự hiểu câu hỏi của anh nhưng vẫnnhanh nhảu đáp “Anh, em mình không hề có khoảng cách”. Anh cười ý nhị“Anh hi vọng là như vậy” và rồi một khoảng lặng tiếp sau đó. “Hãy choanh nắm bàn tay em, để anh cảm nhận được hơi ấm, để anh và em không cònkhoảng cách gì nữa. Anh, em mình có khoảng cách bởi chữ “Và” mà chữ “Và”bắt đầu bằng chữ V, nhưng khi hai người nắm tay nhau sẽ tạo thành chữV, vì vậy chúng ta sẽ không còn khoảng cách nữa” Thật là một lập luậnđơn giản nhưng lại rất thông minh. Tôi bắt đầu rung động từ những cảmxúc gần gũi đó.
Khoảng thời gian 3 năm yêu nhau không phải là quá dàinhưng chúng tôi đã có nhiều kỉ niệm, nhiều niềm vui và cũng không ítnhững nỗi buồn. Anh luôn là bờ vai vững chắc cho tôi trong những nămtháng xa gia đình, là chỗ dựa để tôi dần đạt tới những thành công tronghọc tập.
Và một ngày tôi đã giành được một suất đi du học bên Anh, đó làniềm mơ ước bấy lâu của gia đình và bản thân. Cũng chính khi đó tôiđứng trước hai sự lựa chọn: ở lại và có anh bên cạnh hay xa anh để thựchiện ước mơ. Khi biết sự đấu tranh mạnh mẽ trong tôi và biết rằng bố mẹtôi không hề đồng ý cho tôi và anh đến với nhau chỉ vì bằng cấp của anhkém tôi, anh nói với tôi “ Tất cả là do em, nếu em quyết tâm chúng ta sẽcùng nhau vượt qua tất cả và anh yêu em…, nhưng anh cũng không giám níugiữ em, vì đó là tương lai, là ước mơ không những của em mà của cả giađình”. Vốn là người thích hành động theo lý trí tôi đã rời xa anh.
Lầnđầu tiên tôi thấy mình dần xa anh và thật sự tôi đang đi về phía khôngcó anh. Giây phút đặt chân sang đất Anh tôi biết mình đã thật sự mấtanh, mặc dù tôi và anh không ai nói ra rừ chia tay, một cảm giác cô đơnxâm chiếm tâm hồn tôi. Trong suốt thời gian đầu tôi cố gắng tập cho mìnhcuộc sống không có anh, tôi vùi đầu vào nghiên cứu và học tập. Tôi thứcthâu đêm bên những trang sách.
Có những khi tôi cảm thấy mình đủ mạnhmẽ và đủ sức để vượt qua tất cả, tôi sẽ chôn vùi tất cả những kỉ niệmcủa mình vào một nơi mà người ta gọi là “miền quên lãng”. Nhưng có đôikhi tôi thấy mình thật sự lạc lối. Tôi òa khóc như một đúa trẻ và ướcrằng có anh bên cạnh vỗ về, an ủi, ôm tôi vào lòng, tôi thèm một cáisiết tay.
Sự thôi thúc mãnh liệt, tôi lại cầm điện thoại lên bấm số máycủa anh, nhưng cuối cùng tôi lại bất lực và tự hỏi cái tôi: “ Để làm gìđây? Mình đã tự chọn con đường này cơ mà, mình đang định thay đổi điềugì đây? Gọi cho anh và nói em nhớ anh nhiều lắm, chạy về với anh ư?..”Thật là vô lí… Tôi thấy mình thành công nhưng thật cô đơn. Tôi lại nhớanh cùng những dòng nhật ký để đôi khi đọc lại và gậm nhấm những nỗibuồn của chính mình. Đôi khi tôi vẫn tự hỏi mình: “Liệu những thànhcông tôi đang có, có đánh đổi được tất cả những cảm xúc tôi đang phảichịu đựng không? Tôi không biết nữa, nhưng tôi biết mình đã nuối tiếc,điều mà tất cả mọi người đều sợ khi quyết định một vấn đề nào đó”.
Giờđây tôi đã trở thành một cán bộ, anh cũng có một gia đình bé nhỏ vớingười vợ đảm đang và bé An thông minh, xinh xắn. Lời hẹn cùng tôi: Dùsau này anh và em có đến được với nhau hay không, nhưng khi có con chúngta sẽ đặt tên con là An, và anh đã thực hiện. Tuy bây giờ gia đình tôikhông còn định kiến về anh nữa, tôi vẫn yêu anh như thủa nào, nhưng khithấy gia đình anh hạnh phúc tôi lại thấy mình không được phá vỡ tổ ấm đóvà coi gia đình anh như những người thân của mình. Tôi coi đó là tất cảnhững gì tôi có thể làm cho anh, giấu kín tình cảm bấy lâu “dâng hiến”cho anh và luôn cầu chúc cho gia đình anh hạnh phúc, bình an. Còn tôisẽ tiếp tục đi tìm câu trả lời: “Bao giờ tôi sẽ có một “túp lều” nhưtrong những câu chuyện anh vẫn thường kể tôi nghe…” ·
Ốc nhỏ
Mỗitháng chuyên mục Ngữ pháp tình yêu sẽ tổng hợp các loạt bài theo chủ đềcụthể, để bạn đọc có thể sẻ chia, hay cảm thông, và trao cho nhau nhữngtình cảmấm áp. Đồngthời khi tham gia vào diễn dàn các bạn có cơ hội rinh phần thưởng hấpdẫn củaban tổ chức.Chuyên đề đầu của tháng12 sẽ cùng quý độc giả chia sẻ những câu chuyện: "Tình yêu vàsự dâng hiến". Mỗi chuyên đề sẽ có giải thưởng hấp dẫn 1000 000đ dànhcho bài viết cảm động nhất.Nhằm khơi gợi những ký ức, kỷ niệm sâu sắc, cảm động về một câu chuyệntìnhyêu. Tình yêu sẽ đến, đến với những người thật sự biết chờ và biết trântrọngnó. Nhưng tình yêu cũng sẽ ra đi, đi khỏi những ai không chấp nhận sựtồn tạicủa nó như một góc nhỏ của cuộc sống mình.Bài viết xin gửi về địa chỉ email: [email protected]. Tiêuđề mail hoặc thư bạn vui lòng ghi rõ: bài viết tham gia chuyên mục Ngữpháptình yêu.Xin mời bạn đọc hãy gửi bài tham gia dự thi.
(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
最新内容
- ·Sắp kiểm tra nhiều công ty xổ số, casino
- ·90% người Việt viết sai câu thành ngữ này, bạn thì sao?
- ·Nhiều người tranh cãi: 'Di dời' hay 'di rời'?
- ·Mở cổng đăng ký H4TF: E
- ·NIC Hòa Lạc
- ·Đề xuất cộng điểm vào lớp 10 cho con cán bộ cách mạng trước 1945 gây tranh cãi
- ·Viện nghiên cứu AI đầu tiên tại Đại học Bách khoa Hà Nội
- ·Hàng chục nghìn học sinh ở miền Trung chưa thể đến trường
- ·Giá heo hơi hôm nay 2/6/2023: Không trụ nổi ở mức 60.000 đồng/kg
- ·Hội thảo khoa học quốc gia về kinh tế chính trị
热点内容
- ·Vì sao Công ty TNHH MTV sản xuất Dược
- ·Đào tạo gắn với thực tiễn, 98% sinh viên ĐH FPT Hà Nội tốt nghiệp có việc ngay
- ·'Lễ về hưu' của thầy hiệu trưởng sau 38 năm dạy học ở buôn làng gây sốt mạng
- ·'Châm trước' hay 'châm chước', từ nào mới đúng chính tả?
- ·Long An hỗ trợ doanh nghiệp tham gia Hội chợ hàng Việt Nam tiêu biểu xuất khẩu tại TP.HCM
- ·'Rong ruổi' hay 'dong duổi', từ nào mới đúng chính tả?
- ·Hụt hẫng vì trường đại học yêu thích bỏ hình thức xét học bạ
- ·Tỉnh duy nhất có đường biên giới cả trên bộ và trên biển với Trung Quốc?
- ·Giá vàng hôm nay 12/2: Vàng nhẫn, vàng trang sức tăng trở lại
- ·Chuyên ngành 'cô đơn' nhất Trung Quốc, mỗi năm chỉ 1 sinh viên tốt nghiệp