【bang xep hang bong da tho nhi ky】Nhớ má
Câu hỏi của má làm tôi ứa nước mắt. Má đã cho tôi bao nhiêu chữ nghĩa,bang xep hang bong da tho nhi ky để nhận về phần mình những nhọc nhằn, cơ cực. Cả đời má hy sinh vì chồng, vì con. Bao mưa nắng cứ lặn vào đời má. Từng tuổi này, tôi vẫn khiến má lo lắng vì cái bản tính long đong, bốc đồng và ngang bướng của mình. Tôi chưa bao giờ đủ dũng cảm để nói với má rằng con thương má, dù khi ra ngoài xã hội, tôi luôn nói với bạn bè mình như thế.
Tôi cùng má xem cải lương. Vở kịch buồn nẫu ruột. Má khóc mấy bận, tôi đã không còn phàn nàn người ta đóng tuồng chứ có thật đâu mà má khóc. Tôi kiên nhẫn ngồi nhìn má xem bộ phim dài tập mà mình từng nói với má, phim gì đóng hoài không biết đường ra; rồi kiên nhẫn nghe má càm ràm về các nhân vật…
Sáng chở má ra chợ, tôi cũng không còn cằn nhằn khi má mặc cả từng đồng với chị bán cá, cô bán rau. Vì tôi biết những đồng tiền đó đã viết nên những ước mơ của tôi. Khi về, tôi lại phụ má hì hục gom vỏ lon, giấy vụn để bán ve chai, thứ mà tôi luôn cho là rác, chẳng bao giờ quan tâm tới.
Nhớ lại những năm học cấp 1, tôi từng xin má hai ngàn đồng để mua hoa tặng cô giáo, năm cấp 2 xin má 10 ngàn đồng để hùn nhau mua quà tặng cô giáo, lên cấp 3 thì giận bỏ ăn khi má không cho 50 ngàn đồng đóng tiền đi du lịch cùng lớp. Tôi đâu biết, hai ngàn đó má phải bán bao nhiêu vỏ chai lọ cho ve chai, 10 ngàn đó là cả mấy ngày ăn của gia đình. Và 50 ngàn lúc ấy là số tiền lớn đối với má. Những năm đại học, tôi chỉ biết các cuộc vui, những lần hẹn hò mà chưa bao giờ gọi điện thoại chúc mừng sinh nhật má...
Giờ đây, ngồi nhổ tóc bạc cho má, tôi chẳng còn vất vả tìm kiếm những sợi bạc, bởi vì nhiều quá... tự nhiên thấy lòng rưng rưng thương má quá đỗi. Nói má nhiều tóc bạc quá, má cười, già rồi chứ còn trẻ trung gì nữa, tóc bạc thôi mà cớ gì con buồn. Má lại nhắc, chị hai năm nay trúng mùa, anh ba vô mùa thu hoạch trái cây, anh tư tất bật chuyện ngồi sui... Tôi ngồi nghe từng lời má nói, chốc chốc lại thêm vài câu nhắc má. Má cười, bây làm như tao lẩm cẩm lắm không bằng.
Hôm má lên thành phố chơi, chở má ngồi sau, tôi chẳng còn cằn nhằn vì gặp gì má cũng hỏi. Má nói ở thành phố không quen, ở được vài bữa lại khăn gói về quê, về với ruộng đồng, với bà con chòm xóm. Má về quê. Tôi nằm một mình trong căn phòng trọ, hơi ấm của má như còn vẹn nguyên...
(责任编辑:Nhà cái uy tín)
- ·‘Hội thánh Đức Chúa Trời’: 9X Nghệ An cầm đầu, lôi kéo nhiều sinh viên là ai
- ·Tặng Giấy khen cho CBCC có thành tích trong vụ bắt giữ hơn 2 tấn lá khat
- ·Hình phạt cho 29 thanh thiếu niên gây rối trật tự công cộng
- ·Thu hồi hơn 300 triệu đồng tài sản tham nhũng
- ·Công an đang điều tra làm rõ về Hội Thánh Đức Chúa Trời
- ·Phân tích các yếu tố ảnh hưởng đến công tác cải cách tiền lương
- ·Lịch thi đấu bóng đá hôm nay 12/7
- ·David Beckham và Real Madrid, 20 năm vụ chuyển nhượng lịch sử
- ·Virus corona đang hoành hành, Trung Quốc lại có dịch cúm H5N1
- ·Những điển hình trong học tập và làm theo Bác
- ·Bộ GTVT thông tin về việc nâng cấp, sửa chữa đường băng tại Nội Bài và Tân Sơn Nhất
- ·Trao 10 triệu đồng cho gia đình bị thiệt hại do hỏa hoạn tại phường Vỹ Dạ
- ·Trước ngày chào sàn, BCG Land gia hạn thành công lô trái phiếu 2.500 tỷ đồng
- ·Những điển hình trong học tập và làm theo Bác
- ·Hà Nội tiếp tục dừng hoạt động bar, karaoke và rà soát chặt người về từ Đà Nẵng
- ·Hải quan TP.HCM triển khai giải pháp khắc phục tồn tại trong công tác giá
- ·Cúp Quốc gia vòng 1/8: Bỗng hay vì Quang Hải và CAHN…
- ·Choáng với tiền lương Steven Gerrard nhận ở Saudi Arabia
- ·Cách tra cứu điểm thi THPT quốc gia năm 2018 tỉnh Quảng Ninh
- ·Đối thủ của nữ Việt Nam nói về World Cup 2023