会员登录 - 用户注册 - 设为首页 - 加入收藏 - 网站地图 【nhan dinh leicester city】Học đi con!!

【nhan dinh leicester city】Học đi con!

时间:2024-12-23 21:34:16 来源:Nhà cái uy tín 作者:Nhận Định Bóng Đá 阅读:159次

Ngày xưa,ọcđnhan dinh leicester city người dân quê tôi thấm thía, chỉ có dùi mài kinh sử mới mở mày mở mặt với đời! Trời không phụ lòng người. Nhiều người đỗ đạt cao, có nhà cả mấy thế hệ đều đỗ, và trở thành bậc hiền tài, làm rạng danh cho vùng quê “một nắng hai sương”, vất vả nhọc nhằn. Vùng đất này còn lưu truyền đôi câu đối thật hay:

Sáng khoai, trưa khoai, tối khoai, khoai ba bữa

Ông đỗ, cha đỗ, con đỗ, đỗ cả nhà.

Thế hệ chúng tôi lớn lên trong trong truyền thống hiếu học muôn đời đó. Trước mắt vẫn là cái nghèo… Chung quanh tôi, trẻ con lớp một đã phải giữ em cho cha mẹ đi làm; buổi trưa đứng bóng, buổi chiều tắt nắng bố mẹ mới về. Lớn lên một chút đã biết thổi cơm, quét nhà. Học cấp hai đã biết đi cắt cỏ chăn trâu, lên rừng vơ lá thông về đun bếp. Học lên cấp ba, nhiều đứa đã thành thạo công việc nhà nông, còn việc lên rừng hái củi thì không thua kém gì tiều phu. Việc học đi đôi với việc làm. Khi vào mùa cày cấy, gặt hái thì phải tập trung hầu như toàn bộ thời gian cùng cha mẹ, làng xóm không quản ngày đêm, khuya sớm làm cho kịp thời vụ. Việc học phải “tranh thủ”: Học trên đường đến lớp. Còn khi nông nhàn, tha hồ mà học. Sau này, các anh, các chị làm công tác xóa mù chữ, bổ túc văn hóa chỉ đạo bà con lao động thực hiện phương châm “bận ít học nhiều, bận nhiều học ít”. Điều đó, phải chăng được gợi ý từ những vùng quê nghèo hiếu học?

Riêng tôi, khi bước chân vào cấp một, gia đình chỉ có hai mẹ con. Mẹ tôi đã nhiều tuổi, mắt không còn tỏ. Nhớ những buổi tối, cơm nước, dọn dẹp nhà cửa xong, tôi thường ra sân chơi với mấy đứa trẻ hàng xóm. Khi thấy chơi nhởi đã vừa, mẹ tôi thường nhắc: “Vào học đi con”, hoặc là “Học đi con”… Nghe mẹ nhắc, không ai bảo ai, đứa nào về nhà đứa nấy. Còn tôi thì ngồi vào bàn học bài. Mẹ không đến cạnh bàn xem tôi học thế nào? Bởi nếu có đến xem, bà cũng không biết tôi học gì, làm gì; vì mắt đã mờ, “trình độ học vấn” của bà chỉ mới thoát nạn mù chữ. Nhưng không vì thế mà tôi chỉ ngồi chơi, hoặc làm những việc linh tinh, mà ngồi học thật. Ở gian nhà đằng kia, thấy tôi đã ngồi vào bàn học bài, mẹ tôi mới yên tâm quay tơ dệt lụa. Và tôi biết mẹ vui, vui vì thấy con đã ngồi ở bàn học bài. Hai ngọn đèn dầu (một ở bàn học của tôi, một ở chỗ quay tơ của mẹ) sáng mãi đến khuya. Cứ như thế, các lứa chúng tôi lớn lên, trưởng thành, dẫu chưa là “ông nọ bà kia”, nhưng là người có học vấn, có nhân cách, được xã hội gọi bằng thầy (thầy giáo, thầy thuốc…).

Hiện nay, ở các vùng quê xa, có khá nhiều em gặp khó khăn tưởng như không vươn lên được, nhưng đã vượt qua thử thách để khẳng định mình trong xã hội. Tiếc rằng, vẫn còn nhiều em thuận lợi đủ bề, nhưng ỷ lại, chơi bời lêu lổng, rồi học hành bết bát, thậm chí sa vào vòng tội lỗi… Thấy thế, lại nghĩ đến ngày xưa! Lòng buồn vui lẫn lộn…

NGUYỄN XUÂN CHÂU

(责任编辑:Cúp C1)

相关内容
  • Hà Nội đã cơ bản kiểm soát được tình hình dịch Covid
  • Thành ủy Bến Cát: Thông tin tuyên truyền, phát triển tổ chức Đảng, tổ chức chính trị
  • Phú Yên yêu cầu đảm bảo an toàn các công trình hồ, đập thủy lợi, thủy điện
  • Thống nhất các chính sách nền tảng khi sửa Luật Đất đai
  • Đường sắt Việt Nam
  • Di dời trụ sở các bộ, ngành chậm, tư lệnh ngành xây dựng nhận trách nhiệm
  • Bộ trưởng Bộ Nội vụ: Tăng lương từ 1,49 lên 1,8 triệu đồng/tháng là rất hợp lý
  • Tỉnh ủy trao các quyết định công tác cán bộ
推荐内容
  • Thu gom dầu hào, nước tăng lực không rõ nguồn gốc về chợ đầu mối bán kiếm lời
  • Nắm giữ 1.671.574 tỷ đồng vốn nhà nước, doanh nghiệp nhà nước lãi
  • Sức mua điện thoại không còn nóng, lợi nhuận quý II/2023 của Digiworld (DGW) giảm 39%
  • Khánh Vân, Chấn Quốc và dàn sao Việt chúc mừng sinh nhật Hương Giang
  • Nhiều địa phương mở cửa đón khách du lịch trở lại
  • Ba mẹ sợ Lương Thùy Linh bị bắt nạt nhưng chưa bao giờ khen cô đẹp