【monterrey – santos laguna】Ngôi nhà của bố
Chẳng còn đâu những đồ vật thân quen,ôinhàcủabốmonterrey – santos laguna những cây cối xanh tươi, hoa nở từng chùm rực rỡ. Chẳng còn đâu cái không gian tươi đẹp mà bố đã cất công chăm chút nâng niu từng ngày lúc còn sống. Trước mặt tôi chỉ là mấy cái ghế nhựa lỏng chỏng, bàn uống nước cũ kĩ và một chiếc ghế sô-pha đơn độc (không hiểu ai đã xin cả bộ mà lại không mang đi hết).
Cái giường gỗ bố nằm cũng không còn nữa, tủ quần áo mối mọt, trống rỗng. Cửa chính, cửa sổ bạc màu đến mức không thể bạc hơn. Sân gạch, bờ tường hoặc rêu xanh cả mảng, hoặc tróc lở đầy nơi. Mọi thứ đều xa cách, hoang hoải và thiếu vắng hơi người…
Nhìn ra vườn thì khu vườn đã chết từ lâu, cây cối xác xơ, trơ trụi và gần như biến mất hoàn toàn. Dãy nhà bếp, nhà tắm, bể nước bị san bằng, để lại một đống gạch đá lởm chởm, cỏ dại mọc đầy. Lòng tôi dâng lên một nỗi niềm khó tả, dù đã chuẩn bị tinh thần trước vẫn thấy bâng khuâng, buồn man mác và đầy xót xa, tiếc nuối.
Ảnh minh hoạ: NT |
Một mình “tự kỉ” không trò chuyện cùng ai, tôi đi loanh quanh nhìn ngắm, quan sát những đường nét còn sót lại của ngôi nhà. May mắn là mấy cây nhãn cổ thụ vẫn còn nguyên theo năm tháng. Mùa này hoa nhãn nở nhiều vô kể, từng chùm nhỏ li ti, màu vàng nhạt, cả cây nhãn trông như chiếc dù bằng vải hoa căng lên giữa nền trời màu xanh nhạt.
Bây giờ, tôi mới biết cây nhãn lúc trổ bông, đẹp dịu dàng đến thế. Kì diệu nhất là nhành mai mảnh dẻ, gầy guộc ngày nào, không ai chăm sóc, để ý, suýt chút nữa đã bị xóa sổ bởi bức tường mới xây ngay sát cạnh, vậy mà lúc này đây vẫn bày ra bao nhiêu nụ xanh biếc, “bụ bẫm”. Thời khắc để bung cánh dường như chỉ còn đếm từng giờ.
Bông loa kèn tây đứng ở góc chân tường nơi cửa sổ cũng đang xòe những cánh đỏ tươi, rực rỡ. Lòng tôi lại hoài niệm, ước ao giá như có bố ở đây, giá như bố còn sống… thì khu vườn này sẽ còn ngập tràn hương thơm và màu sắc đến nhường nào.
Càng nghĩ, tôi càng thấy mình có lỗi với bố biết bao. Là người được bố tin yêu trông cậy nhất, kí gửi niềm hi vọng sâu xa sẽ chăm sóc, giữ gìn ngôi nhà, vậy mà bao năm tháng qua, tôi chẳng làm được gì cả, chỉ biết bất lực đứng nhìn nó tàn tạ, héo úa đi từng ngày.
Hơn nữa, ngôi nhà giờ đây còn bị chia năm sẻ bảy, mỗi người một ít. Không có tiền, không có sức lực và nhất là không có đủ tâm huyết để phục dựng lại ngôi nhà nguyên trạng như xưa nên nhiều lúc tôi chỉ muốn bán nó đi để được đẹp nguyên mãi trong kí ức mà thôi. Ở thế giới bên kia chắc hẳn bố đau lòng lắm, giận tôi nhiều lắm. Nhưng tôi biết phải làm sao?
Chỉ xin bố hãy hiểu cho tôi: nhớ thương người đã khuất đâu chỉ là giữ gìn những hiện vật còn lại bằng mọi giá mà nhớ thương quan trọng nhất vẫn là ở trong lòng, bố ơi !
Dư Phương Liên
Tôi cần mẹ, dẫu chỉ là cái bóng bên đời
Mười lăm năm qua, bao lần tôi đau là bấy nhiêu lần mẹ thắt ruột thắt gan như thế. Nhìn mẹ héo hon vì thương xót tôi mà những dày vò về bệnh tật của tôi dường như cũng phải vơi bớt phần nào.
(责任编辑:Nhận Định Bóng Đá)
- ·Trường hợp nào được xử lý không thu thuế trên Hệ thống MGH?
- ·Tiếp tục đẩy nhanh tiến độ hoàn thiện cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư
- ·Rà soát tiến độ thực hiện Đề án Hậu Giang xanh
- ·Huyện Châu Thành: Từ đầu năm đến nay đã xảy ra 7 điểm sạt lở
- ·Mỹ chính thức cấm các thiết bị điện tử trên chuyến bay từ Trung Đông
- ·Huyện Vị Thủy: Trao các quyết định về công tác cán bộ
- ·Tiếp tục đẩy nhanh tiến độ hồ chứa nước ngọt
- ·Công bố xã Hỏa Tiến đạt chuẩn nông thôn mới nâng cao
- ·Mở rộng không gian phát triển
- ·Người dân đổ xô đi chợ chiều sau khi nghe tin giãn cách toàn ĐBSCL
- ·SHB được chấp thuận tăng vốn điều lệ lên 40.658 tỷ đồng
- ·Lấy phiếu tín nhiệm: Ủy ban Thường vụ Quốc hội sẽ có hướng dẫn cụ thể
- ·Lãnh đạo tỉnh viếng Nghĩa trang liệt sĩ tỉnh
- ·Lãnh đạo huyện Long Mỹ làm việc với Hợp tác xã Lương Tâm
- ·Biển số ô tô 65A
- ·Hỗ trợ nước uống chanh
- ·Tiếp tục coi trọng, nâng cao chất lượng sinh hoạt chi bộ
- ·Thống nhất 17 tập thể, 34 cá nhân được nhận Bằng khen của Ban Thường vụ Tỉnh ủy
- ·Phê duyệt dự án tuyến metro số 5 Văn Cao
- ·Hoạt động vận tải hàng hóa thông suốt trong ngày đầu giãn cách