【tỷ số giải ngoại hạng trung quốc】Ngày Lễ Vu Lan nghĩ về mẹ
Giống như bao người phụ nữ đã lấy chồng khác,àyLễVuLannghĩvềmẹtỷ số giải ngoại hạng trung quốc tôi có hai người mẹ, mẹ đẻ và mẹ chồng. Và tôi biết, hai người mẹ của tôi đều không dùng mạng xã hội, họ cũng chưa chắc đã biết đến những dòng này của tôi. Tôi viết ra đây những suy nghĩ như một sự trải lòng, không thể coi là báo hiếu.
Ngày tôi đi lấy chồng, ai nhìn cũng bảo tôi giống mẹ chồng hơn là mẹ đẻ. Ngày tôi vào viện sinh con, tất cả những người cùng phòng và cả bác sĩ cũng bối rối khi nhận bà nội, bà ngoại. Ai cũng bảo bà nội là bà ngoại, rằng mẹ đẻ tôi mới là mẹ chồng. Tôi vẫn tin hay vì có duyên nên tôi mới giống mẹ chồng đến vậy.
Ngày tôi đi lấy chồng, mẹ đẻ không hề răn dạy một lời nào rằng khi về nhà chồng con phải ăn ở ra sao. Mẹ cũng không đề cập chuyện mẹ chồng, nàng dâu. Mẹ để tôi tự đến với cuộc sống mới, tự học tập và trưởng thành. Và quả thực tôi lấy chồng như tự dấn thân vào quãng đường mới.
Ở đó tôi nhận được rất nhiều sự yêu thương, bao dung của bố mẹ chồng. Ở đó có nhiều thứ tôi phải tự học lấy, có khi học từ nụ cười, có khi học từ nước mắt. Rồi tôi cũng trưởng thành hơn.
Tôi học được ở mẹ chồng bản lĩnh, nghị lực và sự kiên cường đi qua khó khăn.
Mẹ chồng tôi từng đi Thanh niên xung phong thời chống Mỹ, vào sinh ra tử. Đến giờ trên đầu mẹ vẫn còn những vết sẹo, dấu tích của những năm tháng ấy.
Mẹ chồng tôi mồ côi mẹ sớm, mẹ đẻ của bà mất trong một trận bỏ bom của giặc Mỹ. Chính tình yêu với người mẹ của mình đã thúc giục mẹ chồng tôi lên đường... Có lẽ những thiệt thòi, vất vả, mất mát ấy đã rèn đúc cho bà một nghị lực phi thường, một tính cách mạnh mẽ và quyết đoán. Sự quyết đoán ấy bà vẫn giữ được đến giờ trong việc nuôi dạy các con, các cháu. Bà thương con cháu nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc. Các cháu đứa nào cũng răm rắp, yêu và nghe lời bà.
Ở mẹ đẻ, tôi học được cách sống chan hòa và cách đối nhân xử thế. Mẹ tôi cũng đi lấy chồng thiên hạ, nhà ông bà nội đông con, kinh tế khó khăn, mẹ vất vả nhiều... Mẹ là giáo viên nhưng làm việc đồng áng không thua kém bất cứ người nông dân nào, có khi mẹ còn vất vả hơn, bởi mẹ còn bận lên lớp, việc đồng áng toàn tranh thủ lúc đêm khuya, gà gáy... Thế nhưng không khi nào tôi thấy thiếu vắng nụ cười trên gương mặt mẹ.
Bà con hàng xóm luôn trân trọng và quý mến mẹ. Tôi còn nhớ các bác hàng xóm san sẻ cho mẹ từ chai tương, quả cà muối, củ khoai, củ sắn đậm đà đến cái bóng đèn dầu khi lỡ làng.
Nhiều ông cụ bà cụ lấy gương mẹ tôi để nhắn nhủ con cháu của họ trong cuộc sống. Trong gia đình cũng vậy, ông bà nội tôi có tới tám người con. Mẹ luôn được các chị em trong nhà quý mến, chuyện nhỏ, chuyện to đều tìm đến mẹ để chia sẻ. Mẹ tôi cũng là người con dâu sống gần ông bà nội nhất. Vào ngày giáp hạt dù trong nhà không có, chúng tôi phải ăn cơm độn ngô, khoai, sắn, tôi vẫn nhớ cảm giác sợ cái mùi ngô bốc lên khi mở nồi cơm... mẹ vẫn gánh gạo sang biếu ông bà. Trong kí ức tuổi thơ tôi, ông nội luôn khen ngợi mẹ từ nết ăn, nết ở.
Với mẹ chồng, tôi biết được những vất vả của mẹ qua những lần mẹ con trò chuyện, qua lời kể của bà con lối xóm lớn lên bên mẹ. Tôi về làm dâu mẹ cũng hơn 10 năm, thời gian chưa quá dài nhưng cũng đủ để tôi cảm nhận được tình cảm và trân trọng những gì mẹ làm cho chúng tôi. Mẹ dạy bảo tôi từng ly từng tí khi tôi mới về.
Biết tôi mới về còn lạ lẫm, hôm nào chồng tôi đi làm ca về muộn bà lại sang nằm cùng tỉ tê câu chuyện cho tôi vui. Rồi lần đầu sinh con, tôi vô cùng bỡ ngỡ với vai trò mới, chính mẹ là người đã ở bên giúp đỡ, hỗ trợ cho tôi. Mẹ dạy tôi từ cách bế con, cho bú mớm, quấn tã lót... rồi sau sinh phải kiêng những gì... Mẹ luôn công bằng và phân minh trong mọi việc. Đến giờ, việc lớn nhỏ trong nhà mẹ vẫn luôn đỡ đần cho vợ chồng tôi.
Tôi thấy mình thật may mắn và hạnh phúc khi có hai người mẹ như thế! Nói về chữ hiếu, tôi nợ cả hai người mẹ của mình! Cuộc sống phức tạp không tránh khỏi những lúc va vấp, có lúc tôi đã làm mẹ buồn, mẹ lo. Cũng có những lúc tôi tủi thân khóc thầm. Nhưng tôi biết mẹ luôn thương tôi và tôi cũng thế!
Tôi chưa bao giờ dám bày tỏ trực tiếp tình cảm với mẹ, chưa bao giờ thốt lên đươc câu: Mẹ ơi, con yêu mẹ! Nhưng trong lòng thì luôn sẵn một tình yêu vô bờ bến và sự biết ơn sâu sắc. Tôi chỉ cầu mong hai mẹ luôn khỏe, vui và bớt đi những lo âu... Lòng mẹ là thế, chẳng bao giờ thảnh thơi!
Độc giảHồng Thắm
(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
- ·Chủ tịch Quốc hội thăm, chúc Tết Đảng bộ, chính quyền, nhân dân tỉnh Yên Bái
- ·Loạt xe máy Honda tăng giá tại Việt Nam
- ·TPHCM: Hơn 21.000 doanh nghiệp sử dụng hóa đơn điện tử
- ·Cách lấy mã xác thực Apple ID trên Mac MacBook
- ·Tiếp tục sửa đổi các quy định về thủ tục hành chính cho kho bạc số
- ·Kiểm tra 7 nhà mạng về thực hiện quản lý thông tin thuê bao trả trước
- ·2 cầu tàu cảng Tân Vũ, Hải Phòng được nạo vét đạt độ sâu âm 9 mét
- ·iPhone 14 mới chưa thể có cảm biến vân tay dưới màn hình
- ·Thuyền chở 20 người đi câu mực bị chìm trên biển, 1 người tử vong
- ·Giám sát ngay từ khâu lập kế hoạch khi đầu tư chuyển đổi số bằng ngân sách nhà nước
- ·ABBANK bổ nhiệm ông Phạm Duy Hiếu làm Tổng Giám đốc
- ·Vietnam Post ra mắt trung tâm chuyên biệt về chuyển phát thương mại điện tử
- ·Phê duyệt kế hoạch phát triển ba nền tảng trí tuệ nhân tạo, bảo tàng số, dữ liệu nông nghiệp
- ·CTCP Chế tác đá Việt Nam (STV) đặt kế hoạch doanh thu 392 tỷ đồng năm 2019
- ·Công bố tình huống khẩn cấp về thiên tai tại Sa Pa
- ·Tân cảng Sài Gòn sẽ vận hành 2 đoàn tàu chở hàng xuất khẩu trực tiếp đi Trung Quốc
- ·Tỷ phú công nghệ Jack Dorsey ân hận vì tàn phá Internet
- ·Elon Musk miêu tả cuộc sống trên sao Hỏa: 'Không xa hoa mà vô cùng chật chội, khó khăn và vất vả'
- ·Đoàn tàu metro Bến Thành
- ·Tiêu thụ MacBook đánh cắp, một người đi tù và phải trả 2,8 triệu USD