【nhận định thuỵ điển】Tình đất và người Bom Bo
Căn cứ Nửa Lon đi vào lịch sử với 5 điểm dân cư tập trung: Sóc Bom Bo 1,đấtvagravengườnhận định thuỵ điển sóc Bom Bo 2, sóc Bom Bo 3, Bù Bưng và Bù Ría. Trên mảnh đất nghĩa tình này, người may mắn được lành lặn, người trở thành thương binh, người bị ảnh hưởng bởi chất độc da cam... nhưng ở họ, đều có chung một nghị lực để làm đẹp thêm cuộc sống.
MƠ ƯỚC TỪ THUỞ ÔNG CHA
Như bao thanh niên khác trên mảnh đất Bom Bo, thời chiến tranh, dù nhỏ tuổi nhưng Điểu Khưng vẫn hăng say vót chông, tải gạo, nuôi quân... Chiến tranh lùi xa, ngư dân ở đây phải đối mặt với một cuộc chiến mới, chống lại cái đói, cái nghèo. Rời khỏi cuộc sống du canh, du cư, gia đình anh Khưng được Nhà nước cấp 1 ha đất sản xuất, có nhiều thuận lợi trong đi lại, khám chữa bệnh, con cái có điều kiện học hành... Nhưng việc kiếm miếng cơm manh áo theo phương thức sản xuất mới không dễ dàng. Tiếp xúc nhiều hơn với các phương tiện thông tin đại chúng, được thấy cách làm ăn của mọi người, anh thanh niên giàu ý chí này đã tự tìm ra lời giải cho mình, đó là chiếc chìa khóa “lấy ngắn nuôi dài” để từng bước thoát nghèo.
Ông Điểu Xây (trái) hướng dẫn anh Điểu Gió cách nhận biết và phòng ngừa bệnh trên cây điều |
TỰ CỨU LẤY MÌNH
Năm 1968, Điểu Gió vừa tròn 11 tuổi đã tham gia tải gạo, vót chông, liên lạc, rồi trực tiếp chiến đấu... Do ảnh hưởng trực tiếp từ chất độc da cam, khi gần kết thúc cuộc chiến, anh bị sốt, di chứng để lại là bị liệt và teo chân phải, đi lại rất khó khăn. Anh Điểu Gió kể lại: “Sau khi điều trị, biết mình đã thoát khỏi tử thần, tôi kiên trì tập đứng, tập đi trong nhiều ngày, nhiều tháng. Dần dần, tôi tự phục vụ sinh hoạt cá nhân, tự đi lại được với chiếc nạng gỗ. Lúc trái gió trở trời, vết thương tái phát, chân đau trở lại. Sau những lần đó, tôi lại tập đi”.
Hòa bình lập lại, năm 1977, anh lập gia đình cùng cô dân quân chuyên tải gạo nuôi quân Thị Cứ. Vượt trên nỗi đau bệnh tật, gia đình Điểu Gió nhận trồng và chăm sóc điều thuê cho một hộ dân trong sóc, vừa làm thuê, cuốc mướn để tăng thu nhập. Trên phần đất nhận chăm sóc (đang trồng điều), anh mượn 2 ha đất để trồng xen mì. Sau 4 năm thu hoạch mì, tích cóp dần để mua đất canh tác, đến nay gia đình anh đã có 5 ha đất, trong đó 3 ha điều đang thu hoạch. 2 ha điều còn nhỏ, anh tiếp tục trồng mì để lấy ngắn nuôi dài. Anh Gió hồ hởi: “Tuy mình chưa khá giả, chưa xây được nhà, nhưng có vườn, rẫy để làm ăn, vợ con không lo đói cái bụng, mình còn cho con đi học nữa. Đối với mình, hạnh phúc lớn nhất là tự nuôi sống bản thân, gia đình và đóng góp đầy đủ mọi phong trào như: “Đền ơn đáp nghĩa, ủng hộ người nghèo, nạn nhân chất độc da cam”.
MUỐN NHẬN PHẢI CHO ĐÃ CHỨ!
Chúng tôi gặp ông Điểu Xây ở ấp 6, xã Bom Bo (Bù Đăng) trở về sau một ngày làm lụng trên rẫy. Với ông, “khái niệm” hiến đất, xây nhà cho đồng bào thật đơn giản: “Ngày tái lập tỉnh, con đường từ ngã ba Minh Hưng vào xã Bom Bo chỉ là đường mòn nhỏ. Nhờ được Nhà nước đầu tư điện, đường, trường học, trạm y tế và nhiều chính sách dành riêng cho đồng bào DTTS mà đời sống người dân thay đổi rõ rệt. Mình có nhà mới nhưng nhiều người nhà còn tạm bợ, mưa dột tứ bề. Muốn nhận thì phải cho đã chứ! đồng bào mình cùng chung một nguồn cội cả mà”. Từ tấm lòng đó, mỗi căn nhà tình nghĩa, tình thương mà xã Bom Bo xây dựng đều được ông ủng hộ từ 4 đến 5 triệu đồng/căn, trong đó có 2 căn do ông mua đất tặng và hỗ trợ toàn bộ kinh phí xây nhà.
Năm 1968, khi kháng chiến chống Mỹ cứu nước bước vào giai đoạn quyết liệt, Điểu Xây mới 14 tuổi đã hăng hái vào lực lượng du kích tại khu căn cứ Nửa Lon, vừa đánh giặc, vừa tranh thủ tăng gia sản xuất. Năm 2005, ông vinh dự được Chủ tịch nước tặng thưởng “Huân chương Kháng chiến hạng Nhất”. 8 người trong gia đình đã hy sinh, riêng bản thân ông bị thương ở chân. Thấu hiểu nỗi đau và mất mát để có được cuộc sống hòa bình, ông luôn đi đầu trong việc vận động đồng bào bỏ lối sống du canh, du cư, áp dụng khoa học - kỹ thuật vào sản xuất. Chịu khó làm ăn và tích lũy dần, đến nay, ông Điểu Xây đã có 1 trang trại với 30 ha điều được chăm sóc đúng kỹ thuật, năng suất trung bình gần 2 tấn/ha. Trang trại của ông đã tạo việc làm và thu nhập ổn định cho khoảng 20 người DTTS tại địa phương, với mức lương trung bình 2 triệu đồng/người/tháng.
Ông Điểu Xây chia sẻ: “Mình còn sức để làm, phải nhớ cái ơn của những người đã hy sinh xương máu để đem lại cuộc sống hòa bình hôm nay, những đau thương mất mát đó không gì có thể bù đắp được. Vì vậy, giúp đỡ người nghèo, nhất là những người có công với đất nước có cuộc sống ổn định hơn là tâm nguyện cả đời tôi vẫn chưa làm tròn...”.
Thế Quân
(责任编辑:Cúp C2)
- ·Fighting wastefulness: a national imperative
- ·TX.Tân Uyên: Khai mạc đường hoa xuân Bính Thân
- ·TP.Thủ Dầu Một tổ chức giải khiêu vũ dưỡng sinh mở rộng năm 2016
- ·Bậc danh cầm của xứ sở phương Nam
- ·Quảng Nam thống nhất sáp nhập huyện Quế Sơn và Nông Sơn
- ·Chương trình “Hát cho đời mãi xanh”: Bổ ích và ý nghĩa
- ·Thông qua Đề án tổ chức Festival Đờn ca tài tử quốc gia lần II
- ·Gala ca nhạc Ngàn lời cảm ơn 14: Ngàn sao “cho bạn”
- ·Nhận định, soi kèo Schalke 04 vs FC Aarau, 19h00 ngày 6/1: Tưng bừng bàn thắng
- ·Phường Uyên Hưng, TP.Tân Uyên: Tỷ lệ thu gom chất thải rắn đạt 99,04%
- ·Nguyên nhân khiến điện thoại hao pin nhanh khi dùng 4G ở Việt Nam
- ·Tìm giải pháp để “ý Đảng hợp lòng dân”
- ·Lịch sử hình thành và phát triển của nhà thuốc Đồng Nhân Đường Bắc Kinh
- ·Câu lạc bộ đờn ca tài tử xã An Bình, Phú Giáo: Phấn khởi chào đón Festival
- ·Biển số ô tô 65A
- ·Nỗ lực đổi mới phương pháp dạy và học: Lấy học sinh làm trung tâm
- ·Xây dựng đô thị xanh, tăng trưởng xanh
- ·Tổ chức triển lãm bản đồ và trưng bày tư liệu “Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam
- ·9 số điện thoại đường dây nóng nhận phản ánh về giao thông dịp nghỉ lễ 2/9
- ·Cuộc thi Chiếc Thìa Vàng năm 2016: Nhiều đổi mới hướng đến tính chuyên nghiệp