【middlesbrough đấu với aston villa】Cánh diều của con, cánh diều của mẹ
Tiếng bé Bảo đã cắt ngang dòng ký ức tuổi thơ thật đẹp, thật êm đềm của tôi. Chợt giật mình vì trời đã sụp tối, tôi vội vàng bảo con cuốn diều lại, “hôm nào rảnh mẹ lại đưa con ra đây chơi tiếp”.
Mẹ... mẹ à… con… con muốn…
Thấy bé Bảo cứ ấp a ấp úng như không dám nói điều gì đó, tôi nhẹ nhàng:
- Con muốn gì cứ nói đi, sao ngập ngừng hoài vậy?
Như được mở lời, Bảo nói một hơi:
- Mẹ mua cho con con diều đi, con muốn thả diều.
Thì ra là cô nàng thích thả diều. Hèn gì, hôm nào đi học về ngang khu đất trống thấy các bạn nhỏ chơi diều, nàng cứ nhìn miết. Tôi hứa:
- Ðược rồi con, mẹ sẽ mua.
Ðến tiệm bán diều mới choáng ngợp trước đủ loại diều, từ hình dáng cho đến màu sắc. Người lớn như tôi còn thấy thích huống gì tụi nhỏ. Sau một hồi lựa chọn, bé Bảo quyết định chọn con diều với hình dạng một con… cá voi.
Tung tăng trên cánh đồng diều cùng các bạn nhỏ, Bảo vô cùng thích thú, cười nói không ngừng, làm tôi cũng thấy vui lây niềm vui của con.
Ngồi ngắm bọn trẻ nô đùa mà tôi nhớ về thuở nhỏ. Ngày còn bé tôi rất thích thả diều, những con diều của chúng tôi không giống diều bây giờ được làm bằng vải, đủ màu sắc, chủng loại. Con diều của chúng tôi ngày ấy được gấp bằng vở học sinh hoặc “sang trọng” lắm là bằng giấy báo. Ðể có được con diều tôi phải mất ít nhất hai ngày để chuẩn bị nào là vót cây làm sườn, mua chỉ, cắt dán làm sao để con diều được to và đuôi dài là đẹp. Ði học về, bỏ cặp sách ở nhà, tôi rủ thêm vài đứa bạn nữa cùng mang diều ra đồng. Cảm giác thật vui khi cánh diều của tôi bay cao nhất, có đuôi dài nhất. Nhớ có lần do mải mê nhìn theo cánh diều tôi cứ đi thụt lùi, nào ngờ rơi tỏm xuống kinh, ướt hết mình mẩy, còn bị nhóm bạn cười chọc quê. Có điều ướt mình không sao, chỉ tiếc là khi té xuống, tôi vuột tay làm bay mất con diều, bao nhiêu công sức đều bay hết lên trời cao.
- Mẹ ơi, mẹ xem con diều của con bay cao chưa nè?
Tiếng bé Bảo đã cắt ngang dòng ký ức tuổi thơ thật đẹp, thật êm đềm của tôi. Chợt giật mình vì trời đã sụp tối, tôi vội vàng bảo con cuốn diều lại, “hôm nào rảnh mẹ lại đưa con ra đây chơi tiếp”.
Có được một ngày thư giãn cùng con, trong lòng tôi cảm thấy thật dễ chịu./.
Bài và ảnh: Tuyết Phương
(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
- ·Thu nhập cần có để lọt vào top giàu nhất tại các bang của nước Mỹ
- ·Hai xe thuộc nhóm xe ưu tiên cùng qua ngã tư, xe nào được đi trước?
- ·Xe nào phải nhường đường và đi cuối cùng?
- ·Giảm 9 tháng tù cho bà Trần Uyên Phương, y án sơ thẩm với ông Trần Quí Thanh
- ·Ngày 3/1: Giá bạc đồng loạt tăng cả thị trường thế giới và trong nước
- ·Tạm giữ chủ mái ấm Hoa Hồng Giáp Thị Sông Hương
- ·Tạm giữ hình sự tài xế tông tử vong cụ bà nhặt rác ở Bắc Giang
- ·Khởi tố kẻ nổ súng vào quán cà phê làm 2 vợ chồng thương vong ở Đồng Nai
- ·Tỷ phú Phạm Nhật Vượng đang tạo nên sự phát triển bùng nổ cho VinFast
- ·Lên mạng đặt mua vàng giả, 'nữ quái' mang ra tiệm vàng lừa đảo
- ·Thắng Thái Lan 3
- ·Đi giải quyết mâu thuẫn, nam thanh niên bị đâm tử vong
- ·Lừa đảo hơn 68 tỷ đồng, vợ chồng giám đốc ở Hà Tĩnh bị đề nghị tù chung thân
- ·Quy trình tạm giữ giấy tờ của người vi phạm giao thông thế nào?
- ·Đồng won Hàn Quốc rơi xuống mức thấp nhất trong gần 16 năm
- ·Xe nào đỗ sai quy định trong trường hợp này?
- ·Bình Dương: Thanh niên sát hại bạn gái rồi ôm bình gas cố thủ trong phòng trọ
- ·Bị phạt 7,5 triệu đồng vì đăng thông tin sai sự thật trên mạng xã hội
- ·Việt Nam nhận thêm 4 khoản tài trợ nghiên cứu khoa học của Hoa Kỳ
- ·Khởi tố nhóm thanh niên ở Thái Bình cầm hung khí đi giải quyết mâu thuẫn