【kết quả bóng đá qatar hôm nay】Gần dân
BP - Về quê lần này,kết quả bóng đá qatar hôm nay tôi nghe bà con trong xóm đến chơi có bình phẩm về một người vốn là người làng, đã trưởng thành và có vị trí tương đối cao ở một bộ, mới được điều chuyển về công tác tại địa phương ở vị trí lãnh đạo chủ chốt của tỉnh.
Đáng nói là dù có tiêu chuẩn người phục vụ nhưng ông đã từ chối tiêu chuẩn ấy mà hằng ngày tự mình đạp xe ra chợ mua thức ăn và tự nấu nướng. Vì chuyện ấy, mỗi khi sinh hoạt chi bộ, đồng chí bí thư chi bộ nơi ông sinh hoạt thường nêu tên ông như một điển hình về học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh. Đồng chí bí thư chi bộ cho rằng ông đã nêu gương Bác, không tham quyền cố vị, sống giản dị, hòa đồng, đáng để mọi người học tập. Còn ông, mỗi khi được nêu gương, ông lại xua tay bảo đừng làm to tát lên. Ông tự đi chợ nấu ăn là vì ông thích thế. Xin mọi người đừng gán ghép mà ông ngượng!
Chuyện đi chợ, nấu cơm với một cán bộ, công chức bình thường (dù là nam hay nữ) là chuyện chẳng có gì đáng nói. Nhưng với một người ở vị trí lãnh đạo chủ chốt của một tỉnh, chuyện ấy có gì đó... không bình thường. (Cũng như ông Nguyễn Sự, nguyên Bí thư Thành ủy Hội An; bà Nguyễn Thị Quyết Tâm, Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Hồ Chí Minh đi xe đạp đến công sở thì báo chí đưa tin rùm beng, trong khi có rất nhiều cán bộ, công chức bình thường cũng đi xe đạp). Người ta nói với nhau: Ông có tiêu chuẩn phục vụ, việc gì phải làm thế! Để dành thời gian chợ búa, cơm nước mà làm những việc quan trọng khác có hơn không?
Thật may, ông về dự giỗ họ và tôi là khách đi xa về nên được mời, thế là có dịp diện kiến ông. Bệnh nghề nghiệp, tôi mang những lời bình phẩm của người làng ra làm một cuộc “phỏng vấn” nho nhỏ. Ông cười xòa, thiên hạ năm người mười ý ấy mà, cùng một việc làm mà người nói tốt, người bảo xấu. Mình là cán bộ, không thể phớt lờ dư luận nhưng cũng không nên để ý quá nhiều để chiều theo dư luận. Mà không chiều được đâu. Mình làm gì mà cảm thấy đúng, thấy tốt thì cứ làm. Rồi ông bảo, mình ở Hà Nội lâu ngày, giờ về quê thấy những thức ăn tươi sống ngoài chợ có thể làm những món dân dã nên thấy ham. Cá kho, tép rang, rau lang luộc... toàn những thứ tươi rói mà rẻ. Ở Hà Nội mấy thứ này là đặc sản! Tôi nhắc lại lời mấy người làng, rằng ông có người phục vụ, để thời gian làm những việc quan trọng có hơn không? Vả lại mình là cán bộ chủ chốt của tỉnh, ngày nào cũng... đi chợ thì không được ổn lắm!
Nghe tôi nói thế, ông cười vang, bảo sao lại tự đặt mình lẻ loi ra thế! Càng làm cán bộ to của tỉnh thì càng phải gần dân để nắm bắt tình hình địa phương. Mình đã nghe, đã đọc báo cáo nhiều nhưng không phải lúc nào những điều viết trên giấy hay phát biểu trong hội nghị cũng giống như trong cuộc sống. Ra chợ, mình nắm được biết bao thông tin sống động. Những người buôn thúng bán bưng, những người suốt ngày phơi mặt ngoài chợ để kiếm mấy đồng tiền lẻ, họ vô tư nói những điều họ cảm nhận được, những điều mà chẳng vị cán bộ nào dám nói ra. Thế nên chợ là cái kho thông tin vô tận. Mình đi chợ đâu phải chỉ để bán mua. Vả lại hết giờ làm việc, có người thích làm vườn, người thích câu cá hoặc chơi chim cảnh, người thích chơi thể thao. Còn mình thích đạp xe và nấu ăn. Dẫu thú vui này không được tao nhã như chơi chim, chơi hoa nhưng nó cũng lành mạnh và bổ ích. Đơn giản vậy thôi! Nói rồi ông cười sảng khoái.
Rõ ràng những điều ông nói rất có lý nhưng thời nay những cán bộ giống như ông không có nhiều. Đó là những cán bộ có nhu cầu được gần dân. Nhìn chung bây giờ, cán bộ đi công tác chủ yếu bằng xe hơi, thăm bà con họ hàng hay bạn bè cũng bằng xe hơi. Mà xe hơi thì đường hẻm, ngõ nhỏ không vào được. Dù có đi cơ sở thì họ cũng chỉ nghe cán bộ cấp dưới báo cáo chứ không tận mắt thấy tai nghe tình hình thực tế. Vì thế mà nhiều mối quan hệ bị bỏ ngỏ. Vì thế mà họ phải dựa vào báo cáo mới nắm được tình hình.
Câu chuyện của ông cán bộ chủ chốt người làng khiến tôi nhớ lại ý kiến nhận xét của cấp ủy địa phương đối với một số đảng viên 76 (sinh hoạt đảng tại nơi cư trú) vào mỗi dịp cuối năm. Đó là nhiều gia đình cán bộ luôn kín cổng cao tường, không gần gũi người dân địa phương, không hiểu biết công việc của chính quyền và không nắm bắt được cuộc sống của người dân nơi cư trú. Là cán bộ địa phương nhưng quanh năm suốt tháng họ cặm cụi trên bàn giấy và ra mệnh lệnh cũng bằng giấy tờ mà không quan tâm xem những thông tin trong các loại giấy tờ ấy sẽ được thực hiện ra sao!.
Linh Tâm
(责任编辑:Thể thao)
- ·Giá vé máy bay nội địa hạng phổ thông tối đa không quá 4 triệu đồng mỗi chiều
- ·Vì sao làn sóng Covid
- ·Chế độ ưu tiên đối với cán bộ, công chức Kiểm toán nhà nước
- ·Đề xuất hướng sử dụng đất vàng sau khi bộ ngành di dời
- ·Những chế độ hưu trí thay đổi từ năm 2025 cần lưu ý
- ·Quy định… cho vui?
- ·Thủ tướng tiếp xúc song phương các nhà lãnh đạo dự Hội nghị G7 mở rộng
- ·Đề xuất hướng sử dụng đất vàng sau khi bộ ngành di dời
- ·Sở KH&CN TP.HCM: Đề xuất lương 120 triệu đồng/tháng chưa phải là cao
- ·Tránh sai lầm như Singapore, VN mở casino cả 3 đặc khu
- ·Sách Tết cháy hàng sau trong tuần đầu mở bán
- ·Mỹ có trừng phạt Trung Quốc vì Covid
- ·TPHCM gần 159.000 lao động đăng ký nhận trợ cấp thất nghiệp
- ·Tập đoàn Med Group ủng hộ 1,5 tỉ đồng cho đồng bào miền Trung bị ảnh hưởng bởi thiên tai
- ·‘Sống lại’ nhờ Gia đình thứ 2
- ·Việt Nam ủng hộ đối thoại, tìm kiếm giải pháp hòa bình tại Venezuela
- ·Bổ nhiệm 12 Kiểm sát viên cao cấp
- ·Kiên Giang lần thứ 2 trong tháng có tỷ phú Vietlott
- ·Xác minh thông tin bé gái 14 tuổi mang thai 8 tháng cần giúp đỡ
- ·Liveshow tuổi teen “Mặt trời bé con” tại bến Bạch Đằng