【két qua bóng da】Chốn nương thân của đức Phật
Để có được chút thanh tịnh khi đến chùa,ốnnươngthacircncủađứcPhậkét qua bóng da mẹ con tôi dằn bụng suất cơm chay rồi cưỡi con “ngựa sắt” khởi hành. Sau khi thăm thú chùa Bửu Long, được mệnh danh là “tòa lâu đài” ở quận 9, chùa Phước Long cũng ở quận 9, chùa Ông linh thiêng với những câu chuyện nhiệm màu kỳ lạ ở quận 5, Tổ đình Giác lâm - ngôi chùa cổ nhất tại thành phố Hồ Chí Minh ở quận 10, con gái có vẻ mệt. Nó bảo thôi giờ mẹ con mình đi thăm những chùa nhỏ. “Địa chỉ đỏ” được chọn là chùa An Lạc ở quận 1, gần nơi hai mẹ con đang đứng.
Quả thật nếu không có chiếc cổng với dòng chữ rất lớn ở đầu con hẻm quay ra đường Phạm Ngũ Lão, hẳn không mấy ai biết đến ngôi chùa An Lạc bởi ngôi chùa nằm quá khuất nẻo. Chiếc cổng nơi đầu hẻm có tác dụng như một tấm biển quảng cáo, bởi qua chiếc cổng ấy mẹ con tôi phải đi thêm một quãng tương đối dài nữa mới tới chùa. Với diện tích chưa đầy 200m2, chùa An Lạc như bị “kẹp” giữa hai khách sạn lớn: Đại Hoàng Long và Hạnh Chương. Chưa hết, phần mặt tiền khiêm nhường của ngôi chùa lại bị khách sạn Linh Linh che chắn gần hết ở phía trên. Có lẽ vì thế mà những mái cong của ngôi chùa An Lạc cũng phải cố vươn ra khoảng không gian nhỏ hẹp trong con hẻm như để khẳng định một lần nữa sự hiện diện của mình.
Con hẻm nhỏ và sâu nên cũng ít ồn ào. Giữa trưa, tiếng chuông ngân lên trong vắt và mơ hồ như từ một cõi bồng lai xa xăm nào vọng lại. Tôi ngửa cổ nhìn lên, tháp chuông ở ngay trên đầu. Rõ ràng, ở cự ly ấy, tiếng chuông chùa không thể nghe mơ hồ, xa xăm như thế được. Với trọng lượng hàng trăm ký lô, nếu gióng chuông lên, hẳn không một cư dân nào trong con hẻm này chịu nổi. Có lẽ vì thế mà nhà chùa đã sáng tạo, treo những chiếc chuông gió bé xíu hai bên gác chuông. Mỗi khi có gió, những chiếc khánh va vào nhau tạo nên những âm thanh mơ hồ, xa xăm, buồn bã ấy.
Một dì phước của chùa hướng dẫn chúng tôi đi lên gác ba làm lễ Phật. Gian thờ Phật tổ không lớn, được bài trí khá đẹp nhưng hơi tối. Tôi ngạc nhiên thấy bốn cánh cổng chính của căn gác đóng im ỉm, chỉ hai cánh phụ he hé mở. Dưới ánh bạch lạp mờ ảo, đức Phật vừa hiền từ vừa trang nghiêm trên bệ thờ quanh năm hương khói.
Lễ Phật xong, chúng tôi bước ra gác chuông để ngắm phố phường. Con gái bỗng đỏ mặt bước vội xuống gác. Tôi nhìn qua phía trước, thấy đầu nóng ran và chợt hiểu vì sao con gái bước vội xuống. Sau tấm rèm mỏng của khách sạn Linh Linh phía bên kia con hẻm, chỉ cách gác chuông vài sải tay, có đôi trai gái đang nghỉ trưa. Chẳng biết do vô tình hay để thử thách đức Phật, ngọn gió quái ác đã xô dạt tấm rèm. Hai chiếc chuông gió cũng cùng lúc ngân lên, vẫn mơ hồ và xa xăm như khi mẹ con tôi mới bước vào chùa.
Và tôi chợt hiểu vì sao bốn cánh cổng chính của nhà chùa luôn đóng kín!
Linh Tâm
(责任编辑:Thể thao)
- ·Khai mạc Chợ Tết Công đoàn
- ·Kết quả bóng đá
- ·Cháy mãi lửa đấu tranh
- ·SAM dự kiến huy động 300 tỷ đồng trái phiếu để bổ sung vốn lưu động
- ·Australia phát triển phương pháp chẩn đoán nhanh ung thư da
- ·Tưởng nhớ danh tướng Nguyễn Tri Phương
- ·Trái phiếu doanh nghiệp: Sẽ ‘nóng’ trong quý III, hạ nhiệt trong quý IV
- ·Thu phí không dừng: Bộ Giao thông tiếp tục “hứa”
- ·Gần 50% doanh thu quảng cáo “chảy vào túi” các nền tảng xuyên biên giới
- ·Chiếc ghế trống
- ·Công bố giải thưởng ASEAN ICT Awards 2016 tại Việt Nam
- ·HAGL đấu TPHCM vòng 18 V
- ·Thắp lên ngọn lửa chiến đấu của người làm báo trong chống tham nhũng
- ·CII dự kiến phát hành 600 tỷ trái phiếu
- ·Điều kiện về an ninh, trật tự đối với kinh doanh dịch vụ bảo vệ
- ·2 nghệ nhân của Huế được vinh danh Nghệ nhân âm nhạc cung đình
- ·HOSE nhắc nhở nhiều doanh nghiệp chậm nộp báo cáo tài chính
- ·Phó Tổng cục trưởng Hoàng Việt Cường đang giao lưu trực tuyến với DN
- ·Long An: Tập huấn nghiệp vụ về thông tin và truyền thông
- ·Hà Nội ngược dòng vào bán kết giải bóng chuyền nữ Cát Bà Amatina