【lich bong da italia】Mẹ là suối nguồn yêu thương
Viết về mẹ,ẹlagravesuốinguồnyecircuthươlich bong da italia trong tôi luôn dậy lên niềm thương nhớ vô bờ bằng những ký ức ngày xưa cũ cứ rượt đuổi, xâm lấn rồi vỡ òa. Tôi cũng không thiên vị khi muốn kể về mẹ mình với niềm ngưỡng vọng và tự hào lớn lao. Mẹ tôi, một người phụ nữ khiêm nhường và bao dung. Mẹ sống một cuộc đời chưa đủ dài nhưng kịp để lại cho người thân, xóm giềng muôn vàn thương quý. Tôi yêu mẹ từ những điều giản dị nhất, ấy là tính nhẫn nại, chịu khó đến đức hy sinh cùng phương châm sống sẻ chia, có bất cứ thứ gì đều muốn san sẻ cho người khác. Trái tim ấm áp của mẹ từ những nghĩa cử ân cần ấy ít nhiều ảnh hưởng đến lối sống, cách ứng xử của tôi sau này. Mẹ cứ lặng thầm, lầm lũi nhận về mình hết thảy thiệt thòi, chỉ mong người thân của mình no đủ.
Anh em tôi do một mình mẹ chăm bẵm, cứ vậy hồn nhiên lớn lên theo từng nếp nhăn trên khóe mắt, những đồi mồi trên khuôn mặt khắc khổ của mẹ. Làm sao quên được những chuyến đi về trong tháng ngày tôi trọ học và làm việc xa nhà. Tôi thường để ý và nhìn rất lâu vào đôi mắt mẹ. Ánh mắt trống trải, nhuốm màu cô đơn, mặc dù mẹ đã cố gắng giấu sự tủi hờn khi những đứa con chỉ về đôi ngày rồi lại tỏa đi muôn nơi sinh kế. Và bao giờ cũng thế, mỗi bận xa nhà, mẹ lại đùm đề gói nhỏ, gói to chật cả ba lô cho chúng tôi mang đi. Cái gọi là quà quê ấy cơ man đồ ăn, thức uống, khi là mấy chục trứng gà, là lọ ruốc, có khi nguyên con gà đã luộc sẵn kèm theo bao lời dặn dò kỹ lưỡng… Nhiều lúc, tôi cố từ chối vì không muốn mẹ vất vả chuẩn bị gói ghém, mà không sao làm được, bởi đó như một thói quen mặc nhiên, là niềm vui của mẹ. Bùi ngùi làm sao!
Bốn mùa của mẹ tôi cứ lặng thầm trôi qua như thế. Chăm chỉ, ân cần và rất đỗi kiệm lời. Mẹ ít khi nghĩ cho mình dẫu chỉ là sắm sửa xấp vải, tấm áo. Dẫu sau này gia đình khá giả hơn, mẹ vẫn giữ thói quen ăn uống, sinh hoạt đạm bạc. Những chắt bóp, dành dụm qua bao năm tháng tảo tần lại vun xới cho đời con.
Rồi mẹ giấu bệnh, lặng lẽ rời bỏ cuộc đời một cách nhẹ nhàng như chính cốt cách, lối sống âm thầm, kiệm lời vốn có. Đã bao năm tháng trôi qua, thi thoảng được gặp mẹ trong giấc mơ, tôi òa khóc ngon lành như một đứa trẻ, khi không nghĩ rằng mình đã vĩnh viễn mất mẹ…
Hành trang phía trước của tôi luôn có hình bóng mẹ, người phụ nữ nhân hậu với trái tim bao dung, ấm áp sẽ mãi luôn đồng hành và sửa sang, trau chuốt cho đời tôi.
(责任编辑:World Cup)
- ·Google Photos tròn 1 tuổi, 24 tỉ ảnh “tự sướng”
- ·Xung quanh việc Bệnh viện Đa khoa tỉnh xả nước thải ra đường: Đã có phương án xử lý tạm thời
- ·Đường Hoàng Hoa Thám, sao chậm thi công?
- ·Novaland Expo: Hé lộ thông tin khủng
- ·Tăng trưởng kinh tế năm 2024 đạt 7,09%
- ·Giám đốc bỏ trốn, người làm thuê lãnh đủ!
- ·Chắp cánh ước mơ cho cậu bé nghèo học giỏi
- ·Tín dụng chặt chẽ, thị trường bất động sản sẽ an toàn hơn
- ·Tây Nguyên, Nam Bộ mưa nhiều nhất cả nước
- ·Dây điện võng giữa đường, quá nguy hiểm!
- ·Bộ Thông tin và Truyền thông lên tiếng về lộ trình tắt sóng 2G
- ·Đầu tư bất động sản không chỉ cần tiền và... máu liều
- ·Hai bé mồ côi đã được giúp đỡ
- ·Thị trường bất động sản: Buồn vui kích cầu tháng Ngâu
- ·Lo đến ngưỡng, du lịch Việt Nam tìm hướng phát triển bền vững
- ·Coi thường Luật Giao thông!
- ·Khổ… vì rác!
- ·Nga lên tiếng về tình hình Syria sau khi cho Tổng thống Assad tị nạn
- ·Những cuốn sách về doanh nhân, doanh nghiệp đáng chú ý
- ·Quyền xác định lại giới tính